Tống Phúc Tin sửng sốt một chút, trước kia, nương hắn không cho bất luận ai quấy rầy hắn đọc sách, càng đừng nói muốn chính hắn đi kiếm tiền.
“Nương, nương nghiêm túc sao?” Khóe môi Tống Phúc Tin run rẩy hỏi.
Tống Đoàn Viên gật đầu: “Cha con không còn nữa, ta cần phải chiếu cố mọi người, thật sự vất vả, năm nay tiền học phí của con, là bạc mà tiểu muội con đi xung hỉ kiếm được, con cũng biết, tổng không thể mỗi năm con đọc sách, Tống gia chúng ta liền phải bán một người. Cứ tiếp tục như vậy, chờ đến một ngày ta đi gặp cha con, cũng không có mặt mũi.”
“Nương, như vậy sẽ chậm trễ lão nhị đọc sách, phần của đệ ấy cứ để con làm thay!” Tống Phúc Quý thấy Tống Phúc Tin khó xử, liền nói.
“Đúng vậy, nương, nhị ca đã nộp hai lượng bạc học phí lại không đi học, ở trong nhà tổ chức lớp học cũng có chút không thỏa đáng!” Tống Phúc Truyền nhỏ giọng nói.
Tống Đoàn Viên nhìn thoáng qua Tống Phúc Truyền, không nghĩ tới ở thời điểm mấu chốt, Phúc Truyền còn giúp lão nhị nói chuyện.
“Nương, nhị ca đọc sách đến hiện tại cũng không dễ dàng, sang năm đã khảo cử nhân, thật sự không thể chậm trễ. Về sau phần con kiếm được cũng chia cho nhị ca!” Tống Song Hỉ cũng nói.
Tống Phúc Tin có chút trố mắt, trước kia, người trong nhà này đối với hắn mặt ngoài tôn kính, nhưng lại không chịu nói một câu quan tâm với hắn, cho nên hắn mới không muốn về nhà, tổng cảm thấy huynh đệ tỷ muội đều ghen ghét với hắn, nhưng hiện giờ……
Tống Đoàn Viên thở dài, “Lão nhị, con thấy được đi, các huynh đệ tỷ muội đều duy trì con như vậy!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play