Tống Đoàn Viên hơi hơi mỉm cười: "Mộ tiểu thư khách khí, ta mở y quán, là làm ăn, Mộ tiểu thư mặc kệ là bị bệnh gì, nhỏ như lở loét chảy mủ, rụng tóc thối chân, lớn như tê liệt hôn mê, thiếu cánh tay thiếu chân, ta đều có thể nhìn!”
Tống Đoàn Viên vừa nói xong, liền có vài vị phu nhân cúi đầu cười rộ lên.
Mộ Vân Điệp lập tức đỏ mặt, đang định phát tác, liền nghe thấy âm thanh the thé của thái giám vang lên, Phàn quý phi tới.
Mộ Vân Điệp chỉ đành tạm thời nuốt cục tức này xuống.
Phàn quý phi tới, mọi người đứng lên chào hỏi, Tống Đoàn Viên cũng đi theo đứng lên hành lễ.
“Các vị phu nhân, tiểu thư an tọa đi!” Phàn quý phi cười tủm tỉm nói, "Từ lần trước sau sinh nhật của bổn cung, liền không có cử hành cung yến lớn như vậy, bổn cung mấy ngày nay muốn náo nhiệt một chút, vừa lúc thu hải đường trong vườn nở, nghĩ một mình vui không bằng cùng vui, liền mời mọi người đến liếc mắt xem một cái.”
“Quý phi nương nương, thu lệ hải đường mà hoàng thượng tặng nương nương đã nở hoa rồi ư? Thần thiếp nhớ rõ hoa hải đường kia to bằng miệng chén!” Lúc này, bên cạnh Tống Đoàn Viên có một vị phu nhân hơn ba mươi tuổi hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT