Tống Đoàn Viên cười khổ: "Kỷ công tử đã giúp chúng ta không ít, kia cũng có thể là bởi vì hắn thích ăn cơm ta nấu, ta cũng đã từng cứu hắn vài lần. Về phần lương thực và dược liệu dùng để trị ôn dịch, thật là Kỷ công tử đưa đi, nhưng năm vạn lượng bạc Hoàng Thượng ban thưởng, ta trả lại tất cả cho Kỷ công tử, cũng coi như là lấy ở đâu trả lại đó! Huống chi lúc ấy Kỷ công tử ở trước mặt hoàng thượng nhận lấy công việc này, hắn cũng hy vọng ôn dịch nhanh kết thúc, đúng không?”
Tống Phúc Tin vừa nghe, cảm thấy thật là có đạo lý.
“Phúc Tin, tuổi của Kỷ công tử vừa lúc, có Mộ gia tiểu thư và Thiên quận chúa chờ hắn, ta là ai? Ta chỉ là một phụ nhân nông thôn, bà thím trung niên, còn có một đống con, phân gia cũng không có rõ ràng, ta có thể trèo cao đến Kỷ công tử ư?” Tống Đoàn Viên càng nói, trong lòng càng chua xót, nhớ trước đây nàng cũng là tuổi thanh xuân, đáng tiếc xuyên tới, còn vì sự tình mấy đứa trẻ mà sứt đầu mẻ trán.
Tống Phúc Tin vội nói: "Nương, con kỳ thật là lo lắng lời đồn đãi đối với nương không tốt, kỳ thật nếu Kỷ công tử thật sự có tâm tư như vậy, nương cũng có, con……”
Tống Đoàn Viên nhìn hắn: "Như thế nào, con đáp ứng ta tái giá sao?”
Tống Phúc Tin đỏ mặt lên, hắn đọc sách thánh hiền nhiều năm như vậy, vẫn luôn tiếp thu giáo dục là nữ tử một dạ đến già, nữ tử xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử, đồng ý cho nương tái giá……
“Được, ta không làm khó con!” Tống Đoàn Viên nhàn nhạt nói, "Ta về sau sẽ nhớ kỹ, ít đi tìm Kỷ công tử là được, con cũng phải tranh đua, xử lý tốt sự tình của chính mình, ở trong triều thành thật kiên định. Ta nghĩ, qua chút thời gian, sự tình đại ca con được giải quyết, ta sẽ mang theo bọn họ trở về trấn Thanh Sơn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play