Tống Đoàn Viên ban đầu chỉ cảm thấy Tống Song Hỉ thích tiền, không nghĩ gả chồng, tính toán sống một mình, nàng cũng liền tôn trọng, nhưng hiện tại xem ra, tính cách của Tống Song Hỉ chậm rãi trở nên có hơi chút ích kỷ, khả năng có quan hệ rất lớn với việc lúc trước đi Trần gia làm con dâu ba ngày, nàng mất đi thứ dựa vào liền không có cảm giác an toàn.
Nhưng Tống Song Hỉ nói cũng đúng, hiện tại đến Tống Phúc Quý cũng không có nghĩ đến Tiếu Tiếu, rơi vào bẫy rập hoa hồng của người khác, nàng không thể cưỡng cầu Tống Song Hỉ lấy bạc ra cho Tiếu Tiếu đi học, nhưng tổng cảm thấy trong lòng không thoải mái.
Đã hơn một năm nay, Tống Song Hỉ và Tống Phúc Quý kết phường làm dược liệu kiếm tiền, trong tay nàng có bao nhiêu bạc, Tống Phúc Quý cũng biết đến, sợ là hai người đã sớm ở nhà lải nhải qua, tổn thương tình cảm huynh muội.
Tống Đoàn Viên thở dài một hơi, ngước mắt nói: "Song Hỉ, con nói đúng, đại ca con làm sai chuyện, khiến một gia đình đang yên ổn bị nháo thành như vậy, nên bị giáo huấn, nên bị đánh, con mặc kệ sự tình đi học của Tiếu Tiếu, con cũng có lý do của chính mình, chỉ là gia đình chính là gia đình, người nhà làm sai chuyện, liền phải nâng đỡ lẫn nhau, cùng nhau vượt qua khổ sở, con chỉ lo chính con, con xác định con đường về sau, con có thể tự mình đi sao?”
Tống Song Hỉ sửng sốt một chút, cúi đầu.
“Chính con tự suy ngẫm lại đi!” Tống Đoàn Viên nhíu mày, sai Giang Long đưa Tống Song Hỉ đến hậu viện, ở cùng Giang Long.
Tống Song Hỉ nhìn Giang Long tới dọn hành lý của nàng, ngập ngừng một chút, thấp giọng hỏi: "Nương, nương không cho con ở cùng phòng sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT