Lương Vương cười khổ: “Bổn vương cho rằng Thập Nhất ngươi sẽ lý giải bổn vương! Thái Tử đã chết, mặc kệ sự tình của bổn vương, nhưng một đạo thánh chỉ của phụ hoàng điều Trình Vương trở về, đây là có ý gì? Bổn vương nếu vẫn giống trước kia, chỉ biết phong hoa tuyết nguyệt ăn ăn uống uống, bổn vương sợ là sẽ là Trình Vương thứ hai năm đó!”
Kỷ Trường An thấp giọng nói: “Lương Vương ngài đọc nhiều sách vở, tự nhiên biết đạo lý nước có thể đẩy thuyền cũng có thể lật thuyền, nếu không đặt khó khăn của bá tánh ở trong mắt, dù cho ngài ngồi lên vị trí kia, lại có thể như thế nào?”
Lương Vương gắt gao nhìn chằm chằm Kỷ Trường An, đột nhiên ha ha mà cười rộ lên: “Thập Nhất ngươi nói quá đúng, bổn vương về sau sẽ thể nghiệm và quan sát dân tình, làm một Vương gia tốt, như thế nào? Bổn vương nghe nói Thập Nhất ngươi vận chuyển rất nhiều dược liệu và lương thực đi đến trấn Thanh Sơn, trấn Thanh Sơn có thể khống chế được ôn dịch nhanh như vậy, có công lao của Tống Đoàn Viên kia, càng có công lao của ngươi, bổn vương cũng nên học tập ngươi, ngày mai bổn vương sẽ mở nhà kho, phát lương thực và tiền bạc, giúp ngươi thống trị ôn dịch, như thế nào?”
Kỷ Trường An nhàn nhạt nói: “Lương Vương ngài có thể suy nghĩ vì bá tánh như thế, thật là phúc khí của bá tánh!”
Lương Vương ha ha cười rộ lên.
Sau khi Lương Vương rời đi, Thẩm Lận nhấc màn xe lên tiến vào.
“Công tử, Lương Vương đây là có ý gì?” Thẩm Lận thấp giọng hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT