Cơm nước xong, Tống Song Hỉ quấn lấy Tống Đoàn Viên học y thuật.
“Sau khi nương đi, con liền nhìn bệnh miễn phí cho người trong thôn, chỉ thu một chút tiền dược liệu, lúc đầu chỉ có thể khám mấy bệnh đau đầu, nhiệt, chậm rãi người bị thương cũng khám, nhưng bệnh nặng không nhìn được, có đôi khi gặp phải chứng bệnh không trị được, lòng con liền cảm thấy khổ sở.” Tống Song Hỉ nói.
“Trước kia con chỉ thích bào chế dược, vì sao lại thích đi học y?” Tống Đoàn Viên có chút nghi hoặc hỏi.
Tống Song Hỉ trước kia say mê bào chế dược, Tống Đoàn Viên còn nghĩ về sau Song Hỉ bào chế dược, Đại Cát học y, Tống Phúc Quý phụ trách mở cửa hàng, Tống Phúc Truyền phụ trách vận chuyển, dù nàng có rời khỏi Tống gia, bọn trẻ Tống gia cũng có nghề nghiệp.
Tống Song Hỉ nói: “Con bào chế dược, cũng phải có người dùng mới được. Ôn dịch lần này, đại phu cũng không dám nhận điều trị, tất cả đều đóng cửa, đều sợ ôn dịch, con lúc đầu không có biện pháp, chỉ biết một ít dược tính, tỷ như hoàng kỳ tính ôn, trị liệu khí hư và cơ thể mệt; hoàng liên vị đắng, có tác dụng thanh nhiệt, trị liệu đi ngoài; hoàng bách đắng lạnh, tiêu trừ nóng trong, hoàng linh đắng hàn, tốt cho đại tràng, trị nóng phổi; phục linh hương vị tương đối nhạt, có thể hóa giải cảm mạo tiêu đàm; cam thảo vị ngọt tính ôn, phối hợp cùng với các vị trung dược khác, có thể tạo được tác dụng không giống nhau. Con lúc đầu chỉ dùng dược đơn giản, ngựa chết coi như ngựa sống, nhưng có đôi khi cũng hữu dụng, nhìn mọi người dùng dược có tác dụng, trong lòng con liền vui mừng!”
Tống Đoàn Viên gật gật đầu.
Trước kia trong mắt Tống Song Hỉ chỉ nhìn thấy tiền, có lẽ là bởi vì sự tình Trần gia khiến nàng bị ám ảnh, trong mắt trong lòng chỉ có chính mình, hiện giờ lại có thể nhìn thấy khó khăn của bá tánh, thật là tiến bộ không nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT