Đang nghĩ ngợi, liền nghe thấy phía trước đột nhiên đốt pháo, tất cả thôn dân Tống gia thôn đều tụ tập ở cửa thôn, đi đầu chính là trưởng thôn, còn có Nhị Nhân, đám người Vương Ngọc Lan, mặt sau là lớn bé toàn thôn, tất cả bọn họ đều nóng bỏng mà nhìn xe ngựa Tống Đoàn Viên tiến đến, có đứa trẻ lôi kéo pháo chạy khắp nơi, thật đúng là so với đón năm mới còn náo nhiệt hơn.
Tống Phúc Quý đánh xe trở về, hắn cũng không nghĩ tới trong thôn nghênh đón Tống Đoàn Viên thế nhưng làm lớn như vậy, không nhịn được hoảng sợ.
“Nương, nương đã trở lại?” Vương Ngọc Lan lôi kéo Tống Điềm Điềm đã sắp một tuổi rưỡi tiến lên.
Tống Điềm Điềm càng lớn, bộ dáng liền càng giống Vương Ngọc Lan, đôi mắt so với Tiếu Tiếu nhỏ hơn, khi cười rộ lên cũng thực ngọt.
Tống Đoàn Viên đi mấy tháng, đứa trẻ đã sớm quên mất, Vương Ngọc Lan muốn Tống Điềm Điềm thân cận cùng Tống Đoàn Viên một chút, Tống Điềm Điềm cũng không chịu, hơn nữa còn có tiếng pháo đốt, khiến cô bé sợ tới mức súc vào trong lòng ngực Vương Ngọc Lan.
Vương Ngọc Lan có chút sốt ruột, cũng có chút tức giận Tống Điềm Điềm không nghe lời.
“Đứa bé còn nhỏ, sau này ta cùng nàng ở chung mấy ngày thì sẽ quen!” Tống Đoàn Viên trấn an nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT