“Tống đại phu đây là muốn đi đâu? Thoạt nhìn thần sắc rất là mệt mỏi!” Lương Vương cười tủm tỉm hỏi.
“Dân phụ là tới tìm Phúc Tin, thời tiết quá nóng, đi quá gấp, không nghĩ tới liền va phải xe ngựa của ngài!” Tống Đoàn Viên suy yếu mà cười cười, lại ngước mắt nhìn về phía Tống Phúc Tin, “Con đây là có chuyện quan trọng muốn nói cùng Lương Vương sao? Con nhìn ta này, có phải ta chậm trễ chuyện của con hay không? Con không cần phải để ý đến ta, mau đi đi, ta ngồi một chút thì tốt rồi!”
Tống Đoàn Viên nói, liền thúc giục Tống Phúc Tin đi, lại muốn ngồi xuống bậc thang.
Tống Phúc Tin sao có thể để Tống Đoàn Viên ngồi ở ven đường, huống chi còn thiếu chút té xỉu, vì thế liền xoay người hướng về phía Lương Vương gật gật đầu xin lỗi nói: “Lương Vương điện hạ, không thể cùng ngài tham gia hội Phó Thịnh, thật sự là xin lỗi!”
Lương Vương xua xua tay nói: “Bách thiện hiếu vi tiên, ngươi trước chiếu cố mẫu thân ngươi đi, nhưng xác định không cần lên xe ngựa của bổn vương sao?”
Tống Đoàn Viên vội nói: “Không dám không dám, dân phụ chỉ là một người thường, nào dám lên xe ngựa của Vương gia, dân phụ thật sự không có việc gì, nghỉ ngơi một chút sẽ tốt, không dám chậm trễ Lương Vương!”
Lương Vương cười cười nhàn nhạt, buông màn che xuống, xe ngựa lập tức đi xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT