“Khụ khụ!” Tống Đoàn Viên không nhịn được ho khan hai tiếng, vừa rồi còn không nóng nảy, một lát sau liền gấp thành như vậy?
“Nương, Kỷ công tử đi rồi sao?” Tống Phúc Tin từ trong phòng vươn đầu ra.
Tống Đoàn Viên gật đầu: “Đi rồi, bằng không ta còn phải tiếp đón!”
Tống Đoàn Viên duỗi người, phân phó Vương Ngọc Lan và Tống Đại Cát, “Buổi tối các con nấu cơm, ta đi ngủ một lát, lát nữa ăn cơm không cần gọi ta, đã mấy ngày ta không ngủ ngon rồi!”
Mấy người Vương Ngọc Lan vội vàng đáp lời.
Lại nói đến Kỷ Trường An trên xe ngựa, Đại Sơn một bên đánh xe một bên gấp giọng bẩm báo, “Công tử, Đàm chưởng quầy giao dược liệu cho một người gọi là Mông Sáu, Mông Sáu này ở trên giang hồ thanh danh không tốt lắm, ỷ vào có hơi chút y thuật hãm hại lừa gạt không nói, nghe nói còn hay hứa hẹn lừa tiền người bệnh, cố ý làm bệnh tình người bệnh tăng thêm, kéo dài thành ác tính.”
Kỷ Trường An nhíu nhíu mi, Ngọc dược phường là dược phường phía dưới Ngọc Côn, bởi vì có quan hệ cùng Ngọc Côn, ở vương triều Thiên Cơ có thể xem như tương đối uy quyền, dược phường vì sao phải hợp tác với loại người thanh danh hỗn độn như Mông Sáu này?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play