“Ông nội của cháu nhớ núi!” Nhị Nhân bất đắc dĩ nói, “Một hai phải ra tới! Cháu muốn cản cũng không cản được!”
Nhị Cột ngẩng đầu nhìn núi nói: “Ta từ khi được vài tuổi đã theo cha mẹ lên núi, mười mấy tuổi thành thợ săn đứng đầu làng trên xóm dưới, núi đã nuôi sống rất nhiều thế hệ già già trẻ trẻ của nhà chúng ta, không nhìn, trong lòng ta không yên ổn!”
Nhị Nhân ngước mắt nhìn Kỷ Trường An, đánh giá một lúc, lập tức kinh hô: “Đây không phải là Kỷ công tử sao?”
Nhị Cột ngước mắt nhìn Nhị Nhân một cái: “Cháu nhận thức?”
“Kỷ công tử là người thu mua tạp hoá ở trong mấy thôn của chúng ta, mở tiệm tạp hóa ở thị trấn!” Nhị Nhân lại liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái, “Tống đại nương, trên núi lại phát hiện bảo bối gì sao?”
Tống Đoàn Viên vội vàng cười nói: “Trời lạnh sâu như vậy, ngay cả con thỏ hoang cũng không nhìn thấy, nơi nào có bảo bối! Là vị Kỷ công tử này tâm huyết dâng trào, một hai phải lên núi thưởng thức cảnh tuyết, Phúc Quý bọn họ đều đã đi ra ngoài chơi, trong nhà không có ai khác, ta liền dẫn bọn họ lên núi!”
Nhị Nhân gật đầu, lại đỡ Nhị Cột nói: “ông nội, ông cũng nghe Tống đại nương nói đó, trên núi không có gì, còn đi lên không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play