Tống Đoàn Viên nói: “Vậy thì tiện đường. Như vậy đi, ngươi uống dược này của ta, giữa trưa sẽ giảm, chúng ta liền lên đường, chạng vạng là có thể đến thị trấn kia, đến lúc đó chúng ta lại ở thị trấn ở một đêm, nếu đêm nay tiểu thư không nóng lên, thì chỉ cần uống thêm mấy bao dược của ta sẽ khoẻ lại, không cần lo lắng!”
Thu Mâu Mâu vội nói lời cảm tạ.
Thái độ của bà tử cũng hòa hoãn hơn không ít, đưa bạc cho Tống Đoàn Viên.
Tống Đoàn Viên không có nhận bạc, lúc này xem như là bồi thường cho Thu Mâu Mâu ở đời trước đi.
Thu Mâu Mâu bị bệnh, cần ngồi xe ngựa có bồng xe, Tống Phúc Tin và Tống Phúc Truyền liền nhường vị trí, hai người thành thành thật thật ngồi trên chiếc xe ba gác mà Thu gia mua từ nửa đường.
Con ngựa đi lên, gió lạnh hô hô thổi, Tống Phúc Tin và Tống Phúc Truyền bao chăn, chỉ lộ ra cái đầu.
Tống Phúc Tin mắt trông mong mà nhìn xe ngựa phía trước, trên người tuy rằng lạnh, nhưng trong lòng thập phần thỏa mãn. Tống Phúc Truyền da mặt dày, dù đông lạnh, tinh thần cũng không tệ lắm, còn cùng quản gia nói chuyện phiếm, trong chốc lát thế nhưng đã quen thuộc, nghe quản gia nói không ít tin đồn thú vị ở Thiên Thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play