“Ngươi có vẻ rất quan tâm đến nàng?” Hách lão nhân híp mắt.
Trước kia, hắn đã cảm thấy thái độ của Kỷ Trường An đối với Tống Đoàn Viên tựa hồ có chút kỳ quái.
Xa cách, bên trong lại mang theo một loại thân thiết nói không nên lời, tóm lại là một loại cảm giác nói không nên lời.
“Nàng ở Thiên Thành đã cứu mệnh ta, xem như ân nhân cứu mạng, tự nhiên cũng là ân nhân cứu mạng của ngươi!” Kỷ Trường An thấp giọng nói, “Nàng và chúng ta không phải người một đường, cũng không biết sự tình chúng ta phải làm, cho nên không cần liên lụy quá nhiều!”
Hách lão nhân dừng ánh mắt ở chiếc nhẫn trên tay Kỷ Trường An, “Chiếc nhẫn này ta nên sớm nhận ra mới đúng, ngươi có phải đã gặp qua Lam Lẫm hay không?”
Kỷ Trường An trầm giọng nói: “Lam Lẫm đã chết, ta cũng chỉ là một thương nhân bình thường, mà ngươi muốn vinh hoa phú quý, có thể tiếp tục đi theo Trình Vương, một ngày nào đó Trình Vương đăng cơ, ngươi chính là người mà hắn tín nhiệm nhất! Sự tình trước kia tất cả đều quên đi!”
Hách lão nhân nhìn Kỷ Trường An: “Ngươi có thể quên nguồn gốc, nhưng ta sẽ không quên!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play