“Tỷ, có phải cảm giác mọi người đều thay đổi hay không?” Tống Song Hỉ nhìn biểu tình Tống Đại Cát, không nhịn được che miệng cười nói.
Tống Đại Cát xoay người, nhìn sắc mặt hồng nhuận, khí sắc thoải mái thanh tân của Tống Song Hỉ: “Muội cũng thay đổi, vừa rồi muội thế nhưng dám dẫm tay Vương đại nương……”
“Hừ, ai bảo con trai nàng đẩy ngã muội, muội nhớ đã lâu!” Tống Song Hỉ nhíu mày, “Từ sau lúc kia, muội luôn làm ác mộng, rất dọa người, gần đây mới không mơ thấy nữa. Hiện giờ nàng ta còn muốn muội gả cho người con trai què kia của nàng ta, quả thực nằm mơ!”
Tống Đại Cát sửng sốt: “Đại ca Vương gia bị què?”
Tống Đại Cát nhớ rõ trước kia nàng đã từng gặp qua Vương Vạn Lâm một lần, hắn một thân áo dài, sách không rời tay, đó là ngày đưa thân, hắn tùy thời móc ra một quyển sách đọc, lúc ấy nàng còn thập phần sùng bái Vương Vạn Lâm, cảm thấy hắn đọc sách nhất định rất lợi hại.
“Hắn đi quan hệ được một vị trí thí sinh tăng cường, vốn dĩ sang năm sẽ thi cử nhân cùng nhị ca, kết quả lại bị mất đi, hắn nhất thời không chịu nổi thắt cổ tự sát, nhưng xà nhà bị gãy, ngã gãy chân, tuy rằng nương chúng ta đã chữa cho hắn, nhưng đi đường khẳng định vẫn thọt!” Tống Song Hỉ khịt mũi coi thường, “Tỷ là không thấy bộ dáng vênh váo tự đắc lúc trước khi hắn vừa mới được vị trí thí sinh tăng cường đi tới nhà ta, tấm tắc!”
Tống Đại Cát sửng sốt một chút, quang cảnh hơn hai năm, tựa hồ thay đổi rất nhiều, nương nàng còn biết xem bệnh?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT