“Ai nha, Vương đại nương, ngài nằm ở trước cửa nhà ta làm gì? Chuyện lần trước con trai nhỏ của đại nương gây ra, ta cũng không trách đại nương, đại nương không cần hành lễ lớn như vậy!” Tống Song Hỉ cố ý nói.
Vương Lý Thị tức giận đến cả người run rẩy, nàng chính là bị Tống Song Hỉ ngáng ngã, nàng là người lớn như vậy, Tống Song Hỉ không nhìn thấy sao?
“Song Hỉ, mau vào đi!” Tống Đoàn Viên nói, “Ngày khác bảo đại ca con gia cố cửa và bờ tường một chút, đỡ cho những người không liên quan tiến vào!”
Tống Song Hỉ vội vàng đáp lời, lại dẫm tay Vương Lý Thị một chút, lập tức đi vào nhà.
Vương Lý Thị lại ngao một tiếng kêu lên.
Vương Ngọc Lan nhìn, thật sự là không có biện pháp, tiến lên nói: “Nương, về sau nương đừng tới nữa, nương như vậy con cũng thực khó xử, con còn muốn sống ngày lành!”
Vương Lý Thị bò dậy, tức giận đến không được: “Ngày lành, con chỉ biết chính mình sống ngày lành, sao con không lo cho đại ca con? Đại ca con thân mình mảnh mai, chỉ biết đọc sách, cũng không biết làm việc gì, ở thị trấn tìm mấy công việc đều không được, hiện tại mẹ chồng con lợi hại, có quan hệ tốt với Bình Thản đường như vậy, con không thể giúp đại ca con sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play