Hiện tại ngẫm lại những nỗi khổ mà Tống Đại Cát phải chịu, Tống Đoàn Viên thật sự hận nguyên chủ không phải người.
Tới sau nửa đêm, nghe được hô hấp của Tống Đại Cát chậm rãi trở nên trầm trọng, Tống Đoàn Viên cũng buồn ngủ.
Giờ phút này trong nha môn thị trấn Phô, Kỷ Trường An chờ trấn phủ đại nhân tiến đến.
“Kỷ công tử, chuyện kia đã giải quyết xong!” Trấn phủ đại nhân tiến lên cười nịnh nọt, “Tên du thủ du thực Thẩm Thanh đương trường bò dậy bỏ chạy, cho nên mẫu tử Tống gia không có việc gì, chúng ta cũng không cần dẫn người tới nha môn. Vừa rồi nha dịch trở về cũng nói, đã cảnh cáo Thẩm Thanh, hắn sẽ không tìm người Tống gia gây phiền toái!”
Sắc mặt Kỷ Trường An có chút tái nhợt, giữa mùa hè khoác một chiếc áo choàng màu xanh lơ, không nhịn được ho khan hai tiếng, nhàn nhạt gật gật đầu: “Tốt!” Trấn phủ đại nhân do dự một chút: “Kỷ công tử, người Tống gia và công tử là quan hệ gì? Kỷ công tử quan tâm người nhà kia như vậy?”
Kỷ Trường An nhàn nhạt nói: “Ân nhân cứu mạng!”
Trấn phủ đại nhân lập tức đứng thẳng sống lưng, thần sắc nghiêm túc lên: “Kỷ công tử yên tâm, ân nhân cứu mạng của Kỷ công tử, chính là ân nhân cứu mạng của bản quan, bản quan nhất định sẽ an bài tốt, tên Thẩm Thanh kia sẽ không xuất hiện ở thị trấn nữa, về phần Cẩu gia……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play