Lưu Chiếm Minh kia trầm giọng hô: “Diệp Yên Nhiên kia không phải ngươi trêu chọc sao, thế nhưng ngươi lại toàn thân rút lui, còn ta thì……”
Tống Phúc Tin ngẩng đầu lên nhìn hắn, tự tin nói lời lẽ chính đáng, “Thanh giả tự thanh, nếu ngươi có thể giữ được chính mình, sao có thể khiến cho người ta chui vào chỗ trống, chuyện tới hiện giờ, đều là ngươi gieo gió gặt bão!”
Lưu Chiếm Minh còn muốn tiến lên, lại bị Tống Phúc Quý gắt gao nắm cánh tay, hắn tiến cũng không được thối cũng không xong, cuối cùng chỉ đành vẫy vẫy tay, tránh thoát kiềm chế của Tống Phúc Quý, nhưng vẫn thả lời tàn nhẫn: “Tống Phúc Tin, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Lưu Chiếm nói xong, nhấc hành lý trên mặt đất xoay người rời đi.
Tống Phúc Quý xoay người hỏi: “Lão nhị, rốt cuộc là chuyện như thế nào?”
Tống Phúc Tin tâm phiền ý loạn, hắn nhìn bóng dáng Lưu Chiếm Minh, nắm chặt đôi tay.
Nếu lúc ấy không phải nương hắn kịp thời ngăn lại, có lẽ cảnh hôm nay chính là hắn, vậy hắn khổ đọc mười mấy năm liền hoàn toàn uổng phí, còn có khát vọng của hắn……

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play