“Hàng xóm tặng!” Tống Đoàn Viên nói, bảo Vương Ngọc Lan đi bưng chén tới, “Mỗi người một chén, ăn uống no đủ xong chúng ta đi dạo phố!”
Tống Phúc Quý nghe thấy động tĩnh ra tới, vừa nghe là hàng xóm tặng, không nhịn được hỏi: “Là vị Kỷ công tử kia tặng sao?”
Tống Song Hỉ sửng sốt: “Toà nhà kia là của Kỷ công tử đã từng đi nhà chúng ta ăn cơm ư?”
Tống Phúc Quý gật đầu: “Ta đã từng gặp được vị công tử kia vài lần, đúng là Kỷ công tử!”
“Mặc kệ là ai, có ăn thì mau ăn đi!” Tống Đoàn Viên thở dài.
Số cá kia vừa đến tay đã chết hai con, có thể làm sao bây giờ, chỉ đành thừa dịp còn mới mẻ giết, mượn nồi của Kỷ gia nấu canh cá, sau khi làm xong phân cho Diêu bà tử một ít, xem như phí lấp kín miệng Diêu bà tử.
Về phần mười ngày sau báo cáo kết quả công tác như thế nào, Tống Đoàn Viên còn chưa có nghĩ ra, cùng lắm thì đi đến con sông ở đằng sau Tống gia thôn bắt hai con.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play