Cách đó không xa, Kỷ Trường An nhìn Tống Đoàn Viên cầm theo một bao đồ từ tiệm thịt lợn ra tới, sau đó ngồi lên xe ngựa, nói nói cười cười cùng Hách Ly Cung đánh xe đi xa.
Kỷ Trường An không nhịn được nhíu mày.
Người khác không hiểu, nhưng Hách Ly Cung hắn lại quen thuộc, tính tình ngạo kiều kia của Hách Ly Cung đã khi nào chịu làm phu xe ngựa cho người khác?
“Công tử, tiểu nhân hỏi gia đinh trong Hách phủ, tựa hồ là Tống gia có người bị bệnh, Tống Đoàn Viên tới mời Hách thần y, Hách thần y hôm nay phải đi tái khám cho Trình Vương, liền sai Hách công tử đi thay!” Đại Sơn thở hồng hộc tiến đến bẩm báo.
“Đã biết!” Kỷ Trường An nhàn nhạt nói, nghĩ nghĩ, “Chúng ta tựa hồ cũng đã lâu chưa có xuống nông thôn thu mua đồ!”
Đại Sơn sửng sốt một chút, vội nói: “Công tử, đồ công tử muốn đã tìm được rồi, còn đi xuống nông thôn làm gì? Ở nông thôn có thể có thứ tốt gì chứ? Đống đồ rách nát lần trước công tử thu mua vẫn còn đang để trong nhà kho, chiếm diện tích!”
Kỷ Trường An lạnh lùng liếc mắt nhìn Đại Sơn một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT