"Phụ hoàng phái Tiểu Tám ngươi thu phục thành An Nam, ta ở phía sau, nhiều lắm chỉ là phụ trợ, ngay cả Tiểu Tám ngươi còn làm rùa đen rút đầu, người phụ trợ như ta hà tất phải cậy mạnh? Ta nghĩ, Tiểu Tám ngươi không ứng chiến, ta đây cũng không ứng chiến, cứ mặc cho tên Kỷ Thập Nhất kia kêu gào, chờ hắn kêu mệt mỏi, liền sẽ không kêu nữa, chúng ta ở lại đây chờ, bao vây, mười năm tám năm, người thành An Nam cũng bị chúng ta bao vây chết!" Lương Vương nói, còn vẫy vẫy tay, kêu hai nam tử xướng tiểu khúc tới, mỗi người đều môi hồng răng trắng, thập phần quyến rũ.
Trình Vương tức giận đến sắc mặt đỏ lên, trầm giọng nói: "Tam hoàng huynh, bổn vương thật sự không có hứng thú như Tam hoàng huynh, nếu Tam hoàng huynh như thế, vậy bổn vương sẽ trình tấu lên phụ hoàng, nói Tam hoàng huynh tổn hại thánh mệnh, kéo dài chiến cơ, ta xem tội danh này, Tam hoàng huynh có gánh nổi hay không!"
Lương Vương híp mắt: "Kéo dài chiến cơ chính là Tiểu Tám ngươi đi? Hôm qua chính ngươi mở đầu, Kỷ Thập Nhất nổi trống khiêu chiến, ngươi lại cho người của ngươi lui ra phía sau mười dặm, chuyện này bổn vương cũng muốn đăng báo lên phụ hoàng!"
Trình Vương nắm chặt ngón tay, nhịn rồi lại nhịn, sau đó mới nói: "Tam hoàng huynh, chúng ta hà tất thương tổn lẫn nhau, ra trận không rời huynh đệ ruột thịt, chúng ta hẳn nên hợp tác mới đúng!"
Trình Vương còn nói thêm: "Không bằng như vầy, chúng ta mỗi người xuất binh mười vạn, tiến công từ cửa trước và cửa sau của thành An Nam, xem ai có thể đánh hạ được trước, người đánh hạ được trước, công lao hơn phân nửa, người đánh hạ được sau, công lao tự nhiên ít hơn, hoàng huynh thấy thế nào?"
Lương Vương ngước mắt hỏi: "Vậy ai công cửa trước?"
Trình Vương trong lòng lại đổ một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT