Đột nhiên, một tiếng kêu từ nơi không xa vang lên, một bóng hình thẳng tắp nhào về phía hai người, cùng lúc đó, mười mấy đạo hỏa tiễn bắn về phía Thu Vãn ở giữa không trung.
Thu Vãn vung tay lên, đẩy toàn bộ hỏa tiễn ra, mà thân ảnh kia lại nhân cơ hội đỡ được hai chưởng, sau đó dừng ở giữa Tống Đoàn Viên và Kỷ Trường An.
Trên mặt người nọ đeo mặt nạ sắt đen, lạnh lùng nhìn Thu Vãn, "phu nhân Oai Hùng, đã lâu không thấy!"
Thu Vãn nghe âm thanh quen thuộc kia, bỗng nhiên nắm chặt đôi tay, nàng gắt gao mà nhìn chằm chằm gương mặt đeo mặt nạ kia, trầm giọng nói: "Ngươi thế nhưng không có chết, Kỷ Mặc Thiên!"
Hắc ảnh kia đúng là Kỷ Mặc Thiên, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Thu Vãn, "Không chết, nhưng so với đã chết càng khó chịu hơn!"
"Ngươi thật biết nói mát, nếu năm đó ngươi không chết, vậy vì sao con gái ta phải chết?" Ánh mắt Thu Vãn điên cuồng lên, lập tức vọt tới trước mặt Kỷ Mặc Thiên, "Một đám các ngươi đều dùng biện pháp của chính mình trốn thoát, nhưng con gái của ta thì sao? Vu Nhi đâu?"
Kỷ Mặc Thiên giơ tay ngăn trở Thu Vãn tiến công, trầm giọng hô: "Lúc ấy cũng là bất đắc dĩ……"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play