Hai ngày vừa qua, củi lửa trong nhà là Tống Phúc Tin bổ, nước là Tống Phúc Tin gánh.
Tống Phúc Tin trước kia là đại bảo bối của Tống gia, luôn luôn là y phục tới duỗi tay, cơm tới há mồm, đừng nói việc nặng, đến chai dầu đổ hắn cũng không nhìn một cái, bởi vì trước kia, những việc trong nhà này không có quan hệ cùng Tống Phúc Tin, hắn chỉ phụ trách đọc sách thánh hiền.
Nhưng hiện tại Tống Phúc Tin giống như người chủ gia đình, buổi tối trước khi ngủ sẽ kiểm tra xem cửa sân đã khóa hay chưa, cửa chuồng gà có đóng chặt hay không, sáng sớm dậy cũng gọi Tiếu Tiếu học chữ, khi Vương Ngọc Lan bưng cơm đến cho hắn cũng sẽ nói một tiếng cảm ơn.
Vương Ngọc Lan lần đầu tiên được người đọc sách tôn trọng, trong lòng thập phần vui mừng.
“Ta xem cái nào, nhìn xem nhị thúc đặt cái tên dễ nghe nào cho cháu gái ta.” Tống Đoàn Viên nói, mở tờ giấy đỏ kia ra, cẩn thận nhìn, đọc ra từng cái tên, “Tống Nhạc Nhạc, Tống Điềm Điềm, Tống Tiếu Sương, Tống Tiếu Vũ, Tống Lăng Huyên……”
Tống Đoàn Viên gật gật đầu, hỏi Vương Ngọc Lan: “Con muốn cái nào?”
Vương Ngọc Lan kích động đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, nàng chưa từng nghĩ đến con gái có thể có cái tên dễ nghe như vậy, nàng nghĩ nghĩ nói, “Nương, nương cảm thấy Tống Điềm Điềm như thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play