Trình Vương trầm giọng nói: "Thị vệ ở đó nói chính mắt nhìn thấy Kỷ Thập Nhất trong bộ dáng Dạ Phách, bị đè chết dưới xe chở tù! Nhiều ngày như vậy, thi thể sưng to biến hình tự nhiên có chút khác biệt so với khi còn sống, nhưng ngươi xem góc mặt này, ngón tay, còn có ngọc bội này, không phải hắn thì là ai?"
Lương Vương lại lần nữa cẩn thận nhìn một chút, hắn hơi hơi nhíu mày, hiện giờ người đã chết, tuy nói có chút hoàn toàn thay đổi, nhưng thân hình và sườn mặt này, đích xác giống Kỷ Trường An.
Lương Vương cầm đôi tay, cười lạnh ngoái đầu nhìn lại: "Lão bát, ngươi thật là tàn nhẫn, ngươi nói Thập Nhất là Dạ Phách thì chính là Dạ Phách sao? Nói Thập Nhất tạo phản liền tạo phản sao? Ngươi vì sao không mang hắn về tới, để phụ hoàng tự mình hỏi một chút hắn vì sao vong ân phụ nghĩa như vậy?"
Trình Vương cười lạnh: "Bổn vương tự nhiên là muốn áp giải hắn trở về, nhưng người của hắn nửa đường cướp xe tù, đánh nhau với người áp giải xe chở tù, Thập Nhất bị thương, không chạy nổi, bị xe chở tù đè chết, có thể trách ai?"
Lương Vương lạnh lùng quăng ống tay áo: "Hiện giờ chết vô đối chứng, ngươi nói sao chẳng được!"
Thiên Cơ Hoàng Đế lạnh lùng nâng mặt lên: "Đừng cãi nhau nữa!"
Lương Vương và Trình Vương chạy nhanh xoay người, tất cả đều liễm mắt rũ mi không dám nói tiếp nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play