Tống Đoàn Viên múc một chén cho quản sự, để hắn đưa đi cho Kỷ Trường An, chính mình và Tống Phúc Quý cũng múc một chén ra tới, dư lại liền bảo quản sự cầm đi chia cho các hạ nhân một chút.
“Chúng ta cũng có thể ăn?” Quản sự ngẩn ra, hỏi.
“Thân thể công tử các ngươi suy yếu, chỉ có thể uống chút canh cá thanh đạm, hiện tại dư lại nhiều như vậy, hơn phân nửa nồi, không ăn cũng sẽ bị hỏng.” Tống Đoàn Viên nói.
Quản sự trong lòng vui mừng, gọi người tới, bê nồi rời đi.
Hôm qua tới thị trấn, Tống Phúc Quý còn tiện thể mang theo mấy chiếc bánh bột ngô trong nhà làm, uống với canh cá thậm chí càng mỹ vị.
Lúc này, Kỷ Trường An ở trong phòng nhìn cơm canh bà tử mới làm, hơi hơi nhíu mày.
Thân mình hắn không thoải mái, ăn uống rất kém, nhìn cơm canh kia liền thấy no. “Công tử, nhiều ít cũng cố ăn một chút!” Đại Sơn không nhịn được khuyên nhủ, “Nếu không ăn cơm, thân mình sao có thể khoẻ lên được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play