Thấy cảnh này, sắc mặt Chu Thường Lạc hoàn toàn thay đổi, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, cơ thể mềm nhũn dựa vào cột trụ rồi từ từ trượt xuống đất.
Chu Thường Lạc gắng sức đứng dậy, cười thảm một tiếng, không nói một lời nào.
Mọi chuyện đã đến nước này thì nói gì nữa cũng chẳng còn ý nghĩa.
Chu Thường Lạc tự giễu cười một tiếng, đứng dậy, ngồi lại ghế, nhìn về phía điện ngoài, lớn tiếng nói: " Vũ An Hầu, trẫm luôn nợ ngươi một câu cảm ơn".
Có thể lên ngôi hoàng đế là nhờ có Vũ An Hầu, điểm này hắn luôn biết rõ.
Ngay trước khi bước ra khỏi cửa điện, Lâm Mang đột nhiên dừng lại, bình tĩnh nói: "Tiễn Bệ hạ lên đường!"
Cánh cửa điện sau lưng từ từ đóng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT