Trong hang động u tối, chỉ có vài khối tinh thạch tỏa ra ánh sáng yếu ớt. Nơi sâu nhất của hang động, hai sợi xích sắt nối từ vách đá ra, đầu kia khóa chặt vào một đôi mắt cá chân mảnh khảnh.
Trì Anh ngồi trên mặt đất, nhẹ nhàng vuốt ve chiếc còng thô kệch nơi cổ chân, lười biếng ngáp một cái.
Hôm nay là ngày game reset, cũng là ngày cuối cùng cô làm phản diện. Kể từ ngày mai, sẽ không còn người chơi nào đến đây nữa. Còn cô, ba phút nữa sẽ bị chương trình tự động loại bỏ.
Nghĩ đến đây, Trì Anh cụp mắt.
Cảm thấy nhàm chán cô đá vào xích sắt, đối mặtcvới số phận được sắp đặt, không chút gợn sóng.
【Phát hiện trí tuệ ảo, đang kiểm tra sự thông minh…】
Trì Anh ngẩng đầu, nhìn quanh một lượt.
Ai đang nói vậy?
【Trí thông minh đạt tiêu chuẩn, đã đạt tiêu chuẩn con người bình thường.】
【Đang kiểm tra điều kiện ngoại hình… Ngoại hình phù hợp với thiết lập Thánh Mẫu. Hệ thống bắt đầu liên kết.】
Không tìm thấy nguồn gốc, cô bèn đứng dậy, sờ soạng khắp các bức tường xung quanh, xem có phải người chơi nào vô tình bị mắc kẹt ở đâu không.
Xích sắt trên mắt cá chân hạn chế hành động của cô, Trì Anh cau mày, hơi dùng lực dưới chân, còng chân trói buộc cô lập tức vỡ tan.
Nếu có người chơi ở đây chắc chắn sẽ kinh ngạc. Trong game, thứ duy nhất có thể trói buộc phản diện mạnh nhất này chính là sợi xích này. Vậy mà bây giờ, sợi xích này lại dễ dàng bị bẻ gãy như vậy?
【Đã liên kết với ký chủ Trì Anh. Thân phận: Boss cuối cùng của game XX…】
Âm thanh đột nhiên ngắt quãng, dường như phát hiện ra điều gì đó không đúng.
B… BOSS?
Cô gái nhỏ này là Boss của game sao!?
Tuy nhiên, một khi ký chủ đã được liên kết, sẽ không có đường lui.
Bất ngờ nghe thấy tên mình, Trì Anh còn chưa kịp kinh ngạc thì giây tiếp theo, trước mắt tối sầm, mất đi ý thức. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
【Kiến thức thế giới đã được truyền tải, đang mở cổng kết nối với thế giới bên ngoài…】Giọng nói điện tử đều đều, lúc này nghe có vẻ u oán lạ thường.
Mở mắt ra lần nữa, Trì Anh đã đứng giữa một thế giới khác. Kệ hàng, và vài món đồ rải rác.
Trông giống như một siêu thị lớn?
Thứ tự xưng là “Hệ thống” kia nhét vào đầu cô không ít thứ kỳ quái, giờ cô cũng có thể phân biệt được, nơi này hẳn là nơi được gọi là “Siêu thị”.
Chỉ là, tại sao trong siêu thị này lại không có gì, dường như cũng không có nhân viên trông coi.
Ầm!
Trì Anh quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh.
Ầm!
Lại một tiếng nữa, có thứ gì đó đằng sau kệ hàng?
Cô do dự một chút, quyết định đi vòng qua xem sao.
Cô thò đầu ra từ bên cạnh kệ hàng, vừa vặn chạm mắt với một sinh vật tạm gọi là giống người.
“Hơ hơ hơ.”
Có người! Chỉ là…
Trì Anh mở to mắt, trong lòng có chút kinh ngạc. Người này trông thật kỳ dị?
Cả người màu xám xanh đã đành, trên mặt còn có đủ loại đốm đen kỳ quái, giống như vết thi ban, mặt hóp lại, nhãn cầu lồi ra. Tóm lại, người này xấu đến mức nào thì trông như vậy.
【Giá trị vũ lực của ký chủ đủ mạnh, xin hãy nhanh chóng giải quyết lũ zombie cấp thấp ở đây.】
Giọng nói điện tử của hệ thống nghe có vẻ lạnh nhạt, nó vẫn còn chìm đắm trong sự thật rằng Trì Anh là phản diện boss.
Chỉ có trời mới biết, nó chỉ muốn tìm một bình hoa ngây thơ để dễ dàng làm nhiệm vụ thôi…
“Zombie? Không phải con người sao?” Trì Anh vô thức hỏi.
【Không phải. Đây là thế giới mạt thế, là thế giới được tạo ra từ tiểu thuyết. Con người bị nhiễm virus zombie sau đó biến dị thành zombie, chỉ có trí thông minh cấp thấp.】
【Tôi xin tự giới thiệu. Tôi là hệ thống liên kết với ngài, để thu thập giá trị Thánh Mẫu mà tìm đến ngài.】
Con zombie cấp thấp kia từng bước đi về phía Trì Anh, miệng phát ra tiếng “Hơ hơ” chói tai.
Trì Anh không lùi bước, liếc nhìn nó, vừa nhanh chóng tìm kiếm xem có zombie nào khác không.
【Ngài cần hành động theo “Thiết lập Thánh Mẫu”, mỗi khi thu thập được một điểm giá trị Thánh Mẫu, sẽ nhận được một trăm điểm tích lũy. Tích lũy có thể đổi lấy vật tư trong trung tâm thương mại của hệ thống.】
Trì Anh đại khái đã hiểu tình hình. Tức là, cô bị hệ thống đưa đến cái gọi là thế giới mạt thế này, thông qua việc thu thập giá trị Thánh Mẫu để đổi lấy vật tư sinh tồn.
“Đổi lấy vật tư, có thể làm gì? Đồ ăn thức uống tôi cũng có thể tự mình kiếm được.”
Cô vẫn có chút năng lực này.
Hệ thống ngắc ngứ.
Nó biết sức mạnh của Trì Anh. Những thứ trong trung tâm thương mại của nó, cô căn bản không cần dùng đến.
【Nếu tích lũy được hai triệu điểm tích lũy, có lẽ ngài, ngài có thể… Cứu vớt thế giới?】Hệ thống nói với vẻ chột dạ.
Chưa nói đến việc đạt được hai triệu điểm tích lũy khó khăn như thế nào, chỉ riêng việc cứu vớt thế giới đã khiến nhiều người chùn bước. Bỏ qua việc có hứng thú hay không, dù có hoài bão lớn như vậy, gánh nặng cứu vớt thế giới đè nặng trên đầu cũng sẽ khiến người ta cảm thấy mệt mỏi không thôi.
Mắt Trì Anh đột nhiên sáng lên.
Cứu vớt thế giới? Đây là việc mà một phản diện như cô có thể làm sao?
Hệ thống thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng giữ chân được người rồi.
“Còn một vấn đề nữa, cậu nói sụp đổ là đang chỉ cái gì?”
【Thế giới này được tạo ra từ tiểu thuyết, nhưng cốt truyện lại không hoàn toàn tuân theo cốt truyện của tiểu thuyết. Do sự thay đổi của cốt truyện, thiết lập nhân vật nam nữ chính của thế giới đã thay đổi…】
【Sự thay đổi thiết lập của họ dẫn đến sự cân bằng thiện ác của thế giới bị phá vỡ. Vì vậy, tôi mới cần ngài hoàn thành kịch bản Thánh Mẫu, bù đắp giá trị thiện của thế giới.】
Trì Anh gật đầu. Mặc dù cô vẫn còn một số chỗ nghi ngờ, nhưng rõ ràng tình hình trước mắt không cho phép cô hỏi thêm nữa.
Trong chốc lát, đã có hàng chục con zombie phát hiện ra cô, bao vây từ bốn phía.
Cô giơ tay, nắm chặt lại. Đầu ngón tay khẽ cong lên, không khí như bị thứ gì đó xé toạc, hơi méo mó. Khi ngón tay buông ra, một lưỡi gió cực nhanh bay vụt đi, trong nháy mắt đã cắt lìa đầu một con zombie.
Cô tiếp tục ngưng tụ thêm nhiều lưỡi gió, đang định phóng ra thì đột nhiên dừng lại.
Giết từng con một quá phiền phức. Chi bằng đợi chúng tụ tập lại rồi giải quyết cùng lúc.
Trì Anh lặng lẽ đùa nghịch với những lưỡi gió đã ngưng tụ, chỉ chờ chúng vây lại.
Chỉ có hệ thống lặng lẽ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ngây thơ vô hại của Trì Anh, đồng tử rung chuyển.
Ai có thể ngờ, một cô gái với khuôn mặt này lại có sức sát thương mạnh mẽ đến vậy?
“Hơ!”
Một con zombie cụt tay đi đầu tiến lại gần cô.
Cô lùi lại một bước, dựa lưng vào kệ hàng, không để lộ ra sau lưng.
Chúng đến ngày càng gần, tất cả zombie vây quanh cô, trong đó hai con gần nhất chỉ cách cô chưa đầy một mét! Gần như với tay là có thể cào trúng cô.
Trì Anh thầm đếm ngược trong lòng.
3, 2…
Đoàng, đoàng!
Vài tiếng súng vang lên, hai con zombie gần nhất ngã xuống.
Trì Anh kinh ngạc ngẩng đầu. Cô còn chưa ra tay, sao chúng lại ngã xuống rồi?
【Phát hiện có loài người tồn tại xung quanh ngài, xin ký chủ chuẩn bị sẵn sàng, thu thập giá trị Thánh Mẫu.】
Ngay sau đó, những con zombie còn lại xung quanh Trì Anh cũng đều bỏ mạng trong chớp mắt. Chỉ là lần này, chúng không chết vì súng, mà bị những lưỡi băng đâm xuyên thẳng vào não.
Lưỡi băng hai đầu nhọn hoắt, hình dạng khí động học, năng lượng còn sót lại rất ít. Có thể dùng năng lượng nhỏ như vậy, chế tạo ra lưỡi băng có lực công kích không hề yếu, có thể thấy người điều khiển nó tinh diệu đến mức nào.
Lưỡi băng xuyên qua gáy mỗi con zombie, đầu nhọn lộ ra ngay chính giữa trán. Máu của zombie vì thế mà bắn tung tóe lên người Trì Anh.
Cô nhìn về phía lưỡi băng phóng ra.
Một người đàn ông mặc trang phục giống như quân phục màu đen, tay trái cầm súng, đang chĩa về phía cô. Trong tay còn lại, hào quang màu lam nhạt thoắt ẩn thoắt hiện.
Rõ ràng, anh chính là người vừa giết những con zombie này.
“Đội trưởng?”
“Đội trưởng Cố?”
Tiếp theo, một nam một nữ xuất hiện trong tầm mắt của Trì Anh.
Nhìn thấy Trì Anh, người đàn ông gọi đội trưởng kinh ngạc thốt lên: “Ể, cái nơi quỷ quái này vậy mà còn có người sống?”
“Đừng lại gần, các cậu đi theo sau tôi.” Người đàn ông cầm súng, được gọi là đội trưởng Cố liếc nhìn anh ta: “Cô ta vừa bị zombie vây quanh, có thể đã bị nhiễm bệnh rồi.”
Anh ném súng cho người kia, bước về phía Trì Anh.
【Ký chủ, giá trị Thánh Mẫu!】Hệ thống lên tiếng nhắc nhở.
Trì Anh hoàn hồn, quan sát xung quanh, liền nảy ra ý tưởng.
Cố Trì đá văng con zombie chắn đường, tiến lại gần cô, đang định nói gì đó thì đột nhiên sững người.
Người phụ nữ trước mắt rất xinh đẹp, nhưng Cố Trì không chú ý đến điều đó. Cô rất sạch sẽ, ngoại trừ những chỗ vừa bị máu zombie dính vào thì còn lại sạch sẽ đến mức không giống như được sinh ra trong thời mạt thế.
Trông cô yếu đuối như vậy, khả năng bị zombie cắn rất cao.
Trì Anh mím chặt môi, nước mắt lưng tròng nhìn anh, nước mắt như sắp rơi xuống, giống như vừa bị ủy khuất rất lớn, lại như đang thương xót chúng sinh.
Cố Trì chùng lòng, lạnh lùng nghĩ: Khóc dữ dội như vậy, quả nhiên là bị cắn rồi.
“Oa, đội trưởng…” Lục Vân Phi đi theo sau anh thò đầu ra, vừa lúc nhìn thấy cô đang rưng rưng nhìn Cố Trì, kinh ngạc nói: “Khóc thế này… Vợ cậu à?”
Cố Trì giật giật mí mắt: “Cút.”
Hơn nữa, hình như cô cũng không phải đang khóc với mình.
“Đây là bị nhiễm hay chưa bị nhiễm vậy?” Lục Vân Phi cũng không nói đùa nữa, nghiêm túc hỏi.
Anh cẩn thận đánh giá người phụ nữ không biết vì sao lại xuất hiện ở đây, càng thêm kinh ngạc. Cô gái này xinh đẹp quá mức, nhất là trong cái thời buổi ăn thịt người này… Ngoại hình xuất chúng thật sự không phải là chuyện tốt.
Cô có làn da rất trắng, hơn nữa ăn mặc rất… Bình thường? Áo ngắn quần đùi, không mang theo bất kỳ vũ khí nào, quần áo trên người cũng không có chút tính phòng ngự nào, tay chân đều lộ ra ngoài, dáng vẻ như đang nói với đám zombie rằng “Tôi rất yếu, mau đến ăn tôi đi”.
Anh vẫn luôn cho rằng mình may mắn, nhưng nhìn người phụ nữ trước mắt, anh ta mới phát hiện, thì ra thật sự có người mạng lớn đến mức này…
“Vẫn chưa chắc chắn, trước tiên trói lại mang theo, đợi lát nữa về cho Tống Thi bọn họ kiểm tra xem có vết thương nào không.”
Tình trạng hiện tại của Trì Anh quả thật khó mà nhìn ra cụ thể. Tuy không thấy vết thương nào trên người nhưng cánh tay và đôi chân dưới quần đùi của cô đều dính máu đen đỏ vừa chảy ra từ zombie.
“Được.” Lục Vân Phi lấy dây thừng từ trong ba lô ra, chuẩn bị trói cô lại, vừa hỏi: “Cô tên gì? Để tiện xưng hô.”
“… Trì Anh.”
Thấy cô vẫn còn khóc, Lục Vân Phi không nhịn được an ủi: “Không sao đâu, những con zombie đó đã chết rồi. Cô đừng sợ.”
“Chúng chết rồi…”
“Đúng vậy, chúng chết rồi. Cô thật sự rất may mắn.” Anh ta cảm thán từ tận đáy lòng. Vận may này nếu sống ở thời bình, anh ta nhất định phải dẫn cô đi mua vé số.
Trì Anh bỗng hít mũi: “Nhưng trước kia chúng… Cũng là con người mà!”
Lục Vân Phi: “…”
Hửm?
Trì Anh trượt xuống mặt đất, khóc nức nở: “Trước đây, chúng cũng là con người giống chúng ta, vậy mà bây giờ lại biến thành bộ dạng này, thật đáng thương!”
Lục Vân Phi im một lúc lâu, xác nhận cô thật sự đang nói về những con zombie đó, liền ngây ra như phỗng.
Cố Trì nheo mắt, lần đầu tiên nghi ngờ thính giác của mình.
Anh… Cứu được một đứa thiểu năng trí tuệ?