Nàng rời khỏi giường kéo lê dép chạy đến cầm cái chén, giải thích với Mạt Mạt: "Đây là thứ mà con không thể ăn, nó vẫn còn sống"
Thẩm Mạt vừa nghe thế thì đã chớp đôi mắt linh hoạt, có chút thất vọng nói: "Mật ong, bột mì ăn ngon"
Lục Kiều Kiều vừa nghe thế thì đôi mắt nàng sáng bừng, chợt nàng cảm thấy Thẩm Mạt nói rất đúng.
Nàng mím môi, giơ tay sờ mặt nạ gần như đã khô nói: "Mạt Mạt rất biết quan sát đấy, nương rửa sặt mặt nạ xong rồi sẽ làm bánh mật ong cho tụi con ăn"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT