Thẩm Úc thì chuyên phá đám, cậu nói: "Hai ngày này huynh ấy thường hay nói cơm của thúc Đồ Bưu nấu không ngon, chắc là nhớ tay nghề của mẫu thân"
"Hả, cho dù là nhớ gì thì đó cũng là nhớ, tiểu tử đệ có nhớ không?" Thẩm Lan chống eo, quả nhiên phải đánh đệ đệ nhân lúc cậu còn nhỏ, hiện tại thì chỉ có thể mắng mà không thể đánh lại.
Hai chữ hối hận này, cậu cũng nói đến mệt rồi.
Nghe tụi nhỏ đấu võ mồm với nhau, Lục Kiều Kiều cảm thấy cả người rất thoải mái, trong nhà náo nhiệt như vậy đúng là rất tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT