Sau một lúc lâu thì thấy Thẩm Lan nâng lên một khuôn mặt nhỏ tràn đầy áy náy nhìn về phía Lưu thị rồi nói: “Thật xin lỗi bà ngoại hai, trong sọt Lan Nhi không có thịt thừa”

“Cái gì?” Lưu thị nghe được lời này thì tức giận đến trợn trắng mắt, mắng: “Vậy ngươi đếm đi đếm lại làm gì? Lãng phí thời gian của ta!”

Thẩm Lan vừa nghe vậy thì vội xua tay: “Bà ngoại hai, Lan Nhi không phải cố ý, sọt này thật sự không thể cho bà ngoại hai được. Nương đã nói là sống phải biết khắc ghi ơn nghĩa của người khác, dù chỉ bé bằng một giọt nước cũng phải báo đáp ơn ấy bằng một dòng suối to. Mọi người trồng trọt giúp nhà chúng cháu, hôm nay cho dù thế nào cũng đều phải để cho các ông bà đến làm giúp được ăn thịt vừa mới kho chín của nhà chúng cháu, lần sau Lan Nhi sẽ mang cho bà nội hai thịt khác được không?”
Ánh mắt đứa nhỏ rất chân thành, thanh âm trong veo, nói có lý, sắp xếp lại hợp lý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play