Trải qua một chuyến vừa rồi, Lục Kiều Kiều cảm thấy bọn họ không chỉ là người thân mà còn là người thân cùng trải qua sống chết với nhau, về sau cũng thử sinh sống thật tốt với nhau xem sao.
Hai người vừa mới đi xuống đến dưới chân núi thì nhìn thấy trong tay Hàn Yến giơ hai cây đuốc, vội vã đi về phía bọn họ.
Thẩm Diệu thấy vậy, mở miệng nói: “Chúng ta không sa”
Hàn Yến nghe tiếng ngẩng đầu, nhìn thấy bọn họ thì thở phào nhẹ nhõm, rồi sau đó con ngươi lạnh lẽo theo bản năng nhìn lướt qua hai bàn tay đang dắt nhau của Thẩm Diệu và Lục Kiều Kiều.
Thấy vậy, Lục Kiều Kiều cũng như là nhận ra điều gì đó, nàng vội vàng rút tay ra rồi sau đó nói: “Đứa nhỏ này đã đái một lần rồi, đã đổi xong rồi, chắc là Hiểu Mạn đang rất lo lắng, về nhà, về nhà thôi”
Nàng cố gắng trấn định nói chuyện, sau đó đi ngang qua người Hàn Yến.
Hàn Yến là người mà cho dù trong lòng sông cuộn biển gầm thì trên mặt mày đều không thay đổi dù chỉ một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play