Tảo Nhi đảo mắt nói: “Đúng là như vậy, nhưng ta còn có ý kiến khác.”
“Nghe các ngươi nói thì trong nhà hắn hình như cũng không có người khác nữa phải không? Thế đạo này quá hỗn loạn, nếu quả thật cứu người ra rồi để chính hắn tự đi về phía nam chắc chắn cũng không an toàn, ta nghĩ hay là chúng ta khuyên hắn cùng chúng ta về núi?”
“Về núi?” Lý Phát Tông chần chừ.
Từ khi có Phương Tiên Nhi, bọn họ rất cảnh giác với chuyện có người ngoài vào núi.
Tảo Nhi gật đầu: “Ta nghĩ, hắn có thể chủ động nhắc nhở Tây Nương hai lần chứng tỏ nhân nhân phẩm của hắn không tệ. Chỗ chúng ta là ở sâu trong núi, không có người dẫn đường thì không thể đi vào được. Chỉ có một mình hắn thì sau khi đi vào cũng không thể nào một mình đi ra.”
“Ta nghĩ chúng ta cũng không thể ở trong núi cả đời được, ngày sau thế đạo chuyển biến tốt đẹp hơn, kiểu gì chúng ta cũng phải đi ra ngoài.”
“Trước kia trong thôn không có điều kiện, mọi người không được đọc sách. Nhưng bây giờ đúng lúc có thư sinh này, không bằng chúng ta thương lượng với hắn một chút, mang hắn vào trong núi, để cho tiểu hài nhi các nhà học một vài chữ với hắn. Chúng ta có thể chia cho hắn một ít thức ăn, cho hắn chỗ ở, ta nghĩ hắn cũng sẽ nguyện ý thôi.”
Tuy điều kiện trong núi cũng không tính là tốt nhưng sau khi thư sinh kia được cứu ra, chắc chắn không thể về thôn, một mình xuôi nam lại rất nguy hiểm, đại khái là phải sống cảnh màn trời chiếu đất.
Ở trong sơn động của bọn họ dù sao cũng tốt hơn ngủ ven đường chứ?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play