Thấy mọi chuyện đã được xử lý ổn thỏa, đám Đại Ngưu liền thương lượng đêm nay sẽ ra khỏi thành.
Cũng không có đồ vật gì đáng để thu dọn cả, mấy người liền ngồi ở trong miếu nghỉ ngơi, nói chuyện với nhau vài câu.
Nhiều người nhiều miệng, đám Đại Ngưu không tiện nói tỉ mỉ những chuyện xảy ra trong núi, Tây Nương cũng không muốn nói nhiều về những ủy khuất mà mình phải chịu ở Trương gia, liền cùng nhau mang theo hy vọng mặc sức tưởng tượng về những ngày tháng sau này.
Thu Nương ở một bên kích động nói: “Ta đã học được mấy cách thêu y phục rồi, chờ sau khi trở về sẽ dạy cho cữu mẫu và mọi người!”
Lý Phát Tông cũng mỉm cười nói một loạt lời hay.
Tây Nương cũng cười theo, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, sờ lên n.g.ự.c mình, do dự một lúc nhưng vẫn quyết định không nói vào lúc này.
Bên ngoài mơ hồ có động tĩnh truyền đến.
Người Trương gia vẫn còn đang lục soát trong thành, nhưng không biết vì sao mà bọn họ không đi về phía miếu hoang.
Trong lòng mấy người vẫn luôn căng thẳng, thấy sắc trời đã dần tối, âm thanh bên ngoài dần dần biến mất, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play