“Trong suốt mười lăm năm, chỗ chúng tôi đã không có một con ma đói nào!” Giới trưởng Đồng tự hào nói với Thịnh Quân.
Đối với địa phủ, đây là một thành tích đáng kinh ngạc.
Tất nhiên, dù hiện tại không có ma quỷ c.h.ế.t đói nhưng việc bỏ tiền ra mua hàng hóa của Thịnh Quân để cải thiện cuộc sống là điều không thể.
“Không chỉ có vấn đề tiền bạc mà đa số ma quỷ ở đây đều có nhiều oán hận. Những người khi còn sống để lại tiếc nuối, hoặc c.h.ế.t oan, c.h.ế.t bất ngờ nên khi xuống đây trong lòng họ chất chứa oán hận.”
Ở địa phủ có canh Mạnh Bà nhưng uống trước khi đầu thai mới có tác dụng, hơn nữa nó chỉ xóa ký ức kiếp trước chứ không thể xua tan oán hận.
“Mỗi ngày chúng tôi đều phải an ủi và giải tỏa cho họ. Nếu không khi ma quỷ mang theo oán hận đầu thai, kiếp sau sẽ xuất hiện nhiều vấn đề tâm lý, ảnh hưởng đến toàn xã hội… Ôi, so với nhu cầu vật chất do đại nhân cung cấp, có lẽ địa phủ cần chữa lành về mặt tinh thần nhiều hơn, vì vậy…”
Giới trưởng cười gượng, thể hiện ý tiễn khách một cách khéo léo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT