Tiểu lang nghe xong có chút xúc động nhưng rất nhanh đã lắc đầu cười khổ: “Lập bia mộ? Cả nhà ta cũng chỉ là những con người như cỏ dại, không phải phú hộ cũng chẳng phải nhân vật lớn nào, làm gì xứng để lập bia?”
“Người nhìn xem bộ dạng của ta hiện giờ như vậy, dù có sống, sau này cũng chưa chắc có cơm để ăn. Ngay cả bản thân còn không lo được, huống chi là việc tế bái người nhà.”
Vị đại thúc này đặt ống tre xuống đất, giơ tay vỗ vai của hắn ta: “Nếu chỉ lo lắng những thứ này thì ngươi cứ yên tâm sống tiếp đi.”
“Chân này của ngươi chưa chắc đã què đâu, chỉ cần không phải người chết, lão đại trong đội của chúng ta không chừng vẫn có thể chữa trị được. Nàng ấy cũng chưa từng nói chân của ngươi không thể chữa được.”
“Nếu như chân của ngươi hỏng thật, ngươi cũng có thể đến huyện nhận trợ cấp của người tàn tật. Hơn nữa trong huyện cũng có thể ưu tiên sắp xếp công việc cho ngươi. Ở chỗ của chúng ta, chỉ cần không phải người lười, sẽ không có ai phải c.h.ế.t đói.”
“Lại nói đến chuyện lập bia mộ. Ở chỗ chúng ta không có chuyện rễ cỏ gì, dù cho ngươi có là ai, c.h.ế.t rồi vẫn sẽ được đưa vào nghĩa trang đã được tu sửa đặc biệt. Mua miếng đất khắc tấm bia cũng không đắt, hình thức của tấm bia cũng rất đẹp, đợi ngươi tự mình đến xem sẽ biết.”
Tiểu lang nghe xong liền có chút tò mò.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT