Nghe thấy vậy, mọi người nghĩ dù có là nội tạng gà thì cũng là món thịt, giá hai phiếu một túi thực sự nằm trong khả năng chi trả của họ, chưa kể còn được tặng kèm theo công thức nấu ăn.
Những món sử dụng bút mực để ghi lại thì giá trị còn phải bàn nữa sao?
Còn về chân gà, tuy không có nhiều thịt để ăn, nhưng cái tên “chân gà da hổ” nghe cũng vô cùng mới mẻ, một phiếu hai cái có vẻ cũng có thể chấp nhận được.
Điều này có thể là do cuộc sống đã trở nên khá hơn. Gần đây, do các loại hàng hóa sống tăng lên, tiền công cũng tăng theo. Người dân nỗ lực làm việc là có thể kiếm được nhiều phiếu Phương Tiên hơn.
Các đồ dùng hàng ngày mua một lần có thể dùng được rất lâu, chi phí cũng không quá cao.
Vì thế mọi người có thể dư dả tiêu một chút phiếu để thỏa mãn khẩu vị của bản thân.
Dù không dám xuống quán ăn nhưng cùng gia đình thưởng thức nội tạng gà, chân gà được đổi từ phiếu, coi như ăn một chút thịt cho vui miệng, cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống. Không những vậy lại còn học được thêm công thức nấu ăn. Mọi người rất hoan hỉ với điều này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play