Nghe người dẫn đầu nói vậy, Tảo Nhi vội hỏi: “Gặp thiên tai lớn, là thiên tai gì?”
Người dẫn đầu đáp: “Ở đó gặp một trận tuyết lớn, tuyết rơi dày đáng sợ lắm. Trên đường trở về chúng ta nghe có người nói hắn có người thân ở đó, hiện giờ đều không có tin tức gì của cả huyện, không liên lạc được với ai, cũng không biết tình hình bên trong bây giờ ra sao.”
Giọng điệu ông ta thổn thức: “Cho dù dân chúng trong huyện may mắn không bị c.h.ế.t cóng, nhưng nếu không có đồ ăn trong thời gian dài, chỉ sợ vẫn là lành ít dữ nhiều…”
Tảo Nhi nghe vậy trong lòng trầm xuống, không khỏi nghĩ đến lời Phương Tiên Nhi đã dặn dò các nàng ấy.
Hiện nay các phương diện của huyện Hưng Hòa đều đã ổn định, không có dấu hiệu sinh loạn. Chẳng lẽ, lời cảnh báo của Phương Tiên Nhi chính là đang nói tới cái này?
Nhưng mà, những thân thể phàm thai này của các nàng ấy nên làm thế nào để xông vào một tòa thành bị tuyết dày nuốt chửng, cứu được người nhưng với điều kiện tiên quyết là có thể tự bảo vệ bản thân đây?
Vậy phải mất bao nhiêu thời gian và bao nhiêu nhân lực… Chờ đến khi nhìn thấy người, hoa cúc cũng lạnh rồi (*).

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play