Vi Thập Bát gật đầu hiểu: “Không sao, gần đây mọi người đều rất bận, mọi người trong thôn ta cũng vô cùng bận rộn, hơn nữa thời tiết ngày càng lạnh hơn. Nếu không phải đột nhiên xảy ra chuyện này, ta cũng không phiền mọi người phải đến đây.”
Ông ấy dừng một chút rồi nói: “Thiết Trụ, chúng ta ở đây cũng không phải người ngoài, ta cũng không muốn hàn huyên gì. Cháu cứ nói thẳng đi, mấy người Tảo Nhi bên kia nghĩ gì?”
Thiết Trụ mở miệng: “Vi thúc, trước tiên ta hỏi thúc một câu, đối với huyện lệnh này, thúc hiểu rõ mấy phần?”
Vi Thập Bát suy tư nói: “Không quá rõ.”
“Vị huyện lệnh này họ Đại, dáng vẻ đứng đắn, bình thường cũng không xuất hiện nhiều lắm. Ta tình cờ gặp được hai lần, chỉ cảm thấy ông ta gầy đến bất thường. Đi đường luôn kèm theo tiếng ho như có bệnh gì. Lời nói khó nghe, không giống người có mệnh trường thọ.”
“Tuy nhiên, từ thông tin của ta, ông ta cũng không phải loại người hoang dâm hủ bại… Ta chỉ sợ rằng ông ta che giấu sâu, không để lộ bất cứ sơ hở nào. Nhưng đề phòng là không bao giờ thừa, chúng ta vẫn phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng.”
Thiết Trụ gật đầu, nói: “Bọn ta cũng nghĩ như vậy. Thực ra, dù thúc hiểu ông ta đến đâu thì cũng không thể dễ dàng tin bất cứ chuyện gì từ miệng người khác, tất cả những gì tận mắt thấy mới coi là thật.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT