Trong hai ngày này, những việc cần làm họ đều đã làm xong. Nồi đã được đưa đến, họ còn mang đến nhiều vật dụng khác. Chờ sóng gió trong thành lắng xuống, họ sẽ đem tiền đến để củng cố thêm mối quan hệ hai bên. Bây giờ vẫn chưa cần gấp.
Nhưng điều họ không thể ngờ tới là Tảo Nhi và nhóm người của nàng ấy lại ra tay bất ngờ như vậy.
Bên này, vị phú hộ Trương gia vội vàng khoác áo, chạy ra ngoài dưới sự bảo vệ của gia đinh. Thấy ánh sáng lạnh lẽo phát ra từ vũ khí dưới ánh trăng, ông ta liền giả vờ không hiểu, hỏi:
“Các người có ý gì đây? Trong hai ngày qua, Trương gia của ta tự nhận là đã đóng góp không ít công sức. Các người làm như vậy chẳng khác nào g.i.ế.c lừa sau khi dùng cối xay. Thực sự khiến người ta lạnh lòng!”
Ông ta buộc phải tỏ ra yếu thế.
Những gia đinh của ông ta hoàn toàn không phải đối thủ trước những lưỡi thép sắc bén của đối phương.
Tảo Nhi chậm rãi lên tiếng: “Vậy sao? Trương lão gia mà cũng biết lạnh lòng sao. Còn nhớ gia sản của ông đến từ đâu không? Vào mùa đông năm Thiên Xương thứ mười hai, một người bạn tốt của ông là Đường Khoan đã tan cửa nát nhà…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT