Thịnh Quân còn chưa kịp hỏi kỹ, đã thấy khóe mắt Tảo Nhi bỗng đỏ hoe.
Chỉ thấy nàng ấy lau khóe mắt, mấp máy môi nói: “Phương Tiên Nhi, ta, ta vừa phát hiện ra, hình như ta có thể nghe hiểu những gì ngài vừa nói!”
Thịnh Quân ngỡ ngàng.
Có thể nghe hiểu những gì nàng nói, có phải là điều nàng đang nghĩ không?
Tảo Nhi nhanh chóng nói tiếp:
“Ngài vừa bảo rằng, xe đạp cần rất nhiều vật liệu mới làm được, còn phải đi trên đường bằng phẳng, hiện giờ chúng ta chưa có điều kiện đó, có phải không? Ta có thể nghe thấy hết, cũng có thể hiểu được!”
“Còn nữa, còn có giọng nói của ngài thật là dịu dàng, dịu dàng gấp ngàn vạn lần so với ta tưởng tượng! Giống như, giống như tiếng nước suối nhỏ giọt vào máng nước vậy, trong trẻo làm sao… Ta, ta, thật sự xin lỗi, mong Phương Tiên Nhi tha thứ cho những lời nói mê sảng thiếu suy nghĩ của ta, lúc này đầu óc ta quay mòng mòng, có thể miệng chó không mọc được ngà voi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play