Bây giờ khi Tảo Nhi ghé lại gần ngửi thử, nàng ấy không ngửi được mùi nào rất chua, mà chỉ có hương thơm mê người khiến nàng ấy muốn ăn thử.
Nàng ấy nhìn vào nước lẩu trong nồi, cũng có vẻ đậm đà, thiên về màu đỏ nhưng lại dịu hơn gấp trăm lần so với quả ớt, trông giống như màu sắc của mặt trời khi lặn xuống, mất đi ánh sáng chói lóa rực rỡ.
Bây giờ cả hai nồi lẩu đều ăn được rồi.
Mọi người không hẹn mà gặp cùng nếm thử hương vị trông có vẻ dịu hơn, cũng chính là lẩu cà chua.
Bọn họ khuấy trong nồi một chút thì đã có vô số nguyên liệu nổi lên, đỏ đỏ xanh xanh, có thịt có rau, thế này xem ra lẩu là một món ăn có đủ hết mọi thứ, chỉ nhìn thôi đã đủ khiến người ta cảm thấy thỏa mãn.
Đại Ngưu phụ trách chia đồ ăn cho mọi người, lần này hắn ta không dùng thìa mà dùng một đôi đũa hơi dài để gắp. Hắn ta lần lượt gắp cho mỗi người có đủ hết những thứ trong nồi, chia đều đồ ăn.
Như thế, cho dù mỗi một loại đồ ăn chỉ có một ít nhưng lại xếp chồng trong chén gỗ trông rất nổi bật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT