Lần đầu tiên Thúy Thúy được nhiều người khen ngợi như vậy, kích động đến đỏ mặt, ngượng ngùng xoa góc áo, miệng chỉ biết nói: “Đa tạ các huynh tỷ khen muội, sáng mai muội nhất định sẽ luyện thật tốt!”
Thịnh Quân thấy cảnh này, cảm thấy rất thần kỳ.
Cũng không biết là duyên cớ gì mà dường như nhóm Tảo Nhi rất hiểu cách giáo dục khích lệ, không chỉ thể hiện ở phương diện nuôi con, các nàng còn thường xuyên khích lệ lẫn nhau, chỉ cần có ai làm tốt một chút đều sẽ không tiết kiệm lời khen ngợi.
Khen đến mức mỗi người trong mọi người đều là tuyệt thế anh tài, nhìn biểu cảm kia, thế mà đều là lời khen nói ra từ tận đáy lòng.
Còn đối với nàng cũng vậy, chỉ cần tìm được cơ hội, nàng ấy có thể nói những lời tốt đẹp kia một cách miễn phí, làm cho người ta đỏ mặt. Hoàn toàn phá vỡ ấn tượng cứng nhắc mà nàng cho rằng người xưa sẽ ngại ngùng, rụt rè.
Tất nhiên là nhỡ đâu nhóm Tảo Nhi chỉ là trường hợp ngoại lệ?
Giống thư sinh sau này, trông sẽ rụt rè hơn nhiều, chẳng qua hắn ở đây lâu, hình như cũng có chút dấu hiệu bị đồng hóa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play