Mấy ngày này mẫu phi thường xuyên ghe thăm nàng, phụ hoàng biết nàng đã tỉnh cũng ghé thăm nàng hai lần dặn dò nàng từng li từng tý và nhất là không cho phép nàng xuất cung.
Minh Châu cũng không muốn xuất cung thời điểm này, nàng muốn ổn định lại tâm tình, muốn sắp xếp mọi chuyện một cách hợp lý, từng bước từng bước xé bộ mặt của Dạ Cẩn Hiên kia, muốn nàng ta tức chết, muốn nàng ta thân bại danh liệt mất hết tất cả có như thế mới bù đắp lại tâm hồn nàng.
Nàng tin tưởng ả ta như thế, đối xử với ả ta cũng vô cùng tốt, muốn hỏi nàng ta vì sao lại muốn giết nàng, vì sao muốn hủy hoại nàng.
Qua mấy ngày khi nghe chính thái y nói sức khỏe của nàng hoàn toàn phục hồi thì Hy quý phi mới dần yên tâm.
Sáng hôm nay Minh Châu có chút tâm sự nên nàng đã bảo A Đào mang đàn ra để đánh.
Cũng từ lâu lắm rồi nàng chưa động đến đàn cầm, nàng từ nhỏ đã được mẫu phi mời rất nhiều nhạc sư đến dạy nên phàm là cầm kỳ thi họa cái gì nàng cũng tinh thông, là niềm tự hào của mẫu phi.
Tiếng đàn nhẹ nhàng cất lên như chất chứa nhiều tâm sự, nhiều phiền muộn nhưng sau dần là sự hài hòa sự vui vẻ, một khúc nhạc mang đủ hỉ, nộ ái ố khiến cho người nghe cảm thấy khá thú vị.
Ở bên ngoài Ngọc Diên Cung, Mạc Đình Viễn đứng nghe đến xuất thần, mãi đến khi Dạ Vô Thiên huých vai Y, Y mới giật mình, Vô Thiên mỉm cười nói :
“Huynh nghĩ gì mà chăm chú thế, hướng bên đó là Ngọc Diên cung của bát muội, cũng là thê tử tương lai của huynh đó, có muốn ghé qua một chút không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT