Trong tin tức, có người nhổ ra cây liễu, có người đánh sập lầu cao, có người chạy nhanh như xe, có người đạp nước mà đi...
Trước khi Diệp Húc trọng sinh, toàn bộ những sự kiện đặc sắc này đều chỉ có trong truyền thuyết thần thoại, phim ảnh, Manga và Anime.
Hôm nay, tất cả lại đều hóa thành thực tế.
Loại người có lực lượng cường đại này, được gọi chung là —— Linh giả!
Cái thế giới này thật sự vô cùng khác biệt.
Lúc này, nơi xa truyền đến một trận tiếng cười điên cuồng: "Cho dù có chết, tôi cũng muốn kéo các người chôn cùng, ha ha ha!"
Tiếp theo, một chàng trai mặc áo đen chạy như điên tựa mãnh thú, lực lượng mạnh mẽ thổi quét, như muốn lật tung cả cái xe buýt lên.
"Phanh!"
Hai chàng trai theo sát ở phía sau, mặc áo da thêu huy chương màu đỏ, trố mắt nhìn, tốc độ chợt tăng vọt, cùng lúc ra quyền, trong nháy mắt đánh bay chàng trai, rồi đè ở dưới mặt đất.
Đám học sinh thấy vậy, lao nhao dán lên cửa sổ, hưng phấn hô to.
"Đội Chấp Pháp! Đây là thành viên đội Chấp Pháp!"
"Trời ơi quá xuất sắc luôn!"
"Sau này tôi cũng muốn gia nhập đội Chấp Pháp!"
"Tôi cũng thế."
...
Mà trái tim Diệp Húc thì đập loạn xạ liên hồi, đây là cái cảm giác sống sót sau kiếp nạn.
Đồng thời, hắn cũng thầm nghĩ trong lòng: "Xem ra phải nhanh chóng trở thành Linh giả cường đại mới được."
Không bao lâu, xe buýt dừng lại ở dưới một cái chân núi.
Dãy núi trùng điệp, cây xanh râm mát, không khí trong lành, cảnh sắc hợp lòng người.
Các học sinh lộ ra vẻ đặc biệt cao hứng, vui vẻ chạy nhảy đùa giỡn.
Diệp Húc giả vờ bị tiêu chảy, nhanh chân đi tới một chỗ yên lặng, không người trong rừng cây.
Tiếp theo, tập trung \ chú ý vào bên trong nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên.
"Có sử dụng « Hàng Yêu Bổng Pháp », « Thần Phong Quyết », « Hỏa Long Thuật », « Thần Kiếm Quyết » hay không?"
"Có!"
"Có sử dụng Thiên Đạo Chi Quang để nhanh chóng tìm hiểu hay không. Quyền hạn của Admin nhóm chat, lần đầu tiên có thể miễn phí sử dụng Thiên Đạo Chi Quang."
"Có!"
Ngay sau đó, quanh thân Diệp Húc lóe ra kim mang chói mắt, cả người giống như rơi vào trong suối nước nóng, ấm áp dễ chịu, hết sức thư thái.
Ngay tại lúc đó, « Hàng Yêu Bổng Pháp », « Thần Phong Quyết », « Hỏa Long Thuật » và « Thần Kiếm Quyết » giống như hình ảnh trong phim, liên tục hiện ra ở trong đầu Diệp Húc.
Khí thế quanh thân Diệp Húc, dần dần trở nên mênh mông, vô tận.
Ước chừng 4 tiếng sau, các bạn học lớp 304 vẫn còn đang chơi đùa, hình như cũng cảm thấy một tia khác thường, lao nhao ngẩng đầu nhìn quanh.
"Bên kia giống như có ánh sáng. " có người thấp giọng nói.
"Xoạt!"
Trong phút chốc, cuồng phong gào thét, mây đen che lấp mặt trời.
Bầu trời bỗng chốc trở nên âm u.
Giống như Ma Vương hiện thế, vô cùng đáng sợ, khiến cho đám học sinh sợ hãi lui về sau mấy bước.
"Xoạt!"
Lúc này, vạn luồng kim mang giống như lưỡi dao sắc bén, xông thẳng lên trời, không hề đứt đoạn, hội tụ, tạo thành một con cự long hoàng kim giương nanh múa vuốt.
Cự long chìm trong ánh lửa, đốt trời nấu biển, kinh người vô cùng.
Kim mang càng ngày càng rực rỡ, lại ngưng tụ thành một cây gậy vàng Kình Thiên, một gậy đánh ra, long trời lở đất.
Ngay sau đó, một thanh trường kiếm kim sắc cũng hiện ra ở giữa không trung, cổ xưa, mênh mông, giống như có lực lượng trảm tiên giết phật, hết sức kinh khủng.
"Tất cả học sinh, mau lên xe buýt! " Vị giáo viên trẻ tuổi kinh hoảng kêu lên.
"Mau trở lại xe buýt."
Chúng học sinh nghe thấy thế, đềnhanh chân chạy vào xe buýt.
Vị giáo viên trẻ tuổi kêu lên: "Mọi người để ý bạn đi cùng mình xem đã lên xe chưa?"
Chúng học sinh lao nhao hết nhìn đông tới nhìn tây.
Đổng Nguyên Vĩ nói: "Thầy ơi, Diệp Húc vẫn chưa về."
Vị giáo viên trẻ tuổi kia liếc nhìn cuồng phong gào thét ngoài xe buýt, cắn răng nói: "Các em ngoan ngoãn ở trong xe, không được rời khỏi chỗ ngồi! Thầy đi xuống tìm xem."
...
Mà lúc này, trung tâm chấp pháp Hán thị.
Hai người đàn ông trung niên chợt đứng bật dậy.
"Cái hướng kia, vì sao lại có linh năng đáng sợ như vậy? " Người đàn ông mặt tròn kinh hãi nói.
"Cự long, kim kiếm, kim côn, khống chế thiên địa! Cách xa như thế, mà chúng ta vẫn có thể cảm nhận được uy năng đáng sợ kia.
Tông Sư... Ít nhất cũng phải đạt đến cảnh giới Tông Sư!
Hơn nữa, còn là Tông Sư hoàn toàn xa lạ! " Ông chứ râu hình chử bát ngưng trọng nói.
Ông chú mặt tròn thì trầm giọng nói: "Hán thị căn bản không có Tông Sư trấn giữ, nếu như hắn đột nhiên làm khó dễ, cả Hán thị cũng sẽ lâm vào nguy nan!
Đi, chúng ta mau tới đó!"
"Được."
Hai người thân hình như mũi tên, một cái chớp mắt đã đi xa ngàn thước, cấp tốc đi về phía dãy núi.
...
Trong địa đạo mờ ảo.
Mấy người áo đenco rúc thân thể, rầm rì nói nhỏ.
"Loại linh năng này, đích thị là Tông Sư không thể nghi ngờ!"
"Không nghĩ tới Hán thị lại xuất hiện Tông Sư."
"Không biết đến tột cùng là vị nào."
...
Lúc này, kim mang quanh thân Diệp Húc càng ngày càng dày đặc, càng ngày càng chói mắt, cả người giống như hóa thành mặt trời giữa núi rừng.
Ngay sau đó, hắn chợt mở mắt, tất cả kim mang như là được hấp dẫn, đồng loạt hợp thành vào trong hai tròng mắt của hắn.
Lập tức, toàn bộ cảnh sắc trong phạm vi hơn mười dặm, đều rơi vào trong tầm mắt hắn.
Diệp Húc giơ tay lên nắm chặt, một thanh trường kiếm ngưng tụ từ kim mang xuất hiện trước mặt.
Theo tay hắn vung lên.
"Xoạt!"
Dãy núi cao vút, tầng mây phủ kín, giống như là đậu hũ, bị chia ra làm hai, tạo thành cái khe rất sâu.
Rực rỡ sáng chói, xuyên thấu qua tầng mây bị chia cắt, sau đó rơi xuống.
Một kiếm xuất ra, thiên địa bị chém đứt!
Mạnh mẽ đến cực hạn!
"Diệp Húc!"
"Diệp Húc, em ở đâu?"
"Diệp Húc!"
Lúc này, những tiếng hô tràn đầy sự lo lắng không ngừng vang lên.
Bả vai Diệp Húc nhẹ nhàng run lên, toàn bộ quầng sáng và uy năng quanh thân tản đi, khôi phục dáng vẻ non nớt ban đầu.
Nhanh chân chạy ra ngoài, đáp lời: "Thầy giáo, em ở chỗ này."
Diệp Húc mới vừa đi chưa được một lát, hai người đàn ông trung niên liền thở hổn hển đi vào quần sơn.
Bọn họ nhìn lên cảnh tượng phía trước, trên mặt đều là vẻ hoảng sợ.
Hồi lâu, mới khom lưng, cung kính nói: " Chấp pháp viên cao cấp của đội Chấp Pháp - Lý Nghị Tùng và Dương Lập bái kiến tiền bối!"
Giọng của bọn họ vang vọng ở trong dãy núi, nhưng căn bản không có được bất kỳ lời đáp lại nào.
Hai người do dự chốc lát, lần nữa lên tiếng nói: "Chấp pháp viên cao cấp của đội Chấp Pháp - Lý Nghị Tùng và Dương Lập bái kiến tiền bối!"
Song, không có ai đáp lại như cũ.
Hai người căn bản không dám tức giận, ngược lại càng thêm cung kính và sợ hãi.
...
Trên xe buýt, các học sinh nhìn bầu trời như bị chém thành hai khúc, kinh ngạc há hốc mồm, giống như tượng điêu khắc, hoàn toàn ngây ngốc.
Sau khi nghe được giọng của Lý Nghị Tùng và Dương Lập thanh, bọn họ mới phục hồi tinh thần lại, đồng thời phát ra những tiếng thán phục nhiệt liệt.
"Trời ạ! Nơi này xảy ra chuyện gì thế?"
"Ngay cả chấp pháp viên cao cấp đội Chấp Pháp cũng tới, nhất định là xuất hiện đại nhân vật!"
"Mau quay clip lại đi."
"Thật không thể tin được!"
Lúc này, vị giáo viên trẻ tuổi và Diệp Húc đã trở lại xe.
Vị giáo viên trẻ tuổi cũng bị hình ảnh ở hiện trường dọa đến, chẳng qua, hắn càng hiểu được chức trách của mình, phải bảo đảm an toàn cho tất cả học sinh.
Cho nên, hắn cố giữ vững tinh thần nói: "Mọi người ngồi ổn định, buổi chơi xuân hôm nay liền tới đây, bác tài, mau lái xe!"