Đám người Quách Tương và Bao Chửng nghe thế, đồng thời nhìn về phía Diệp Húc.
Bọn họ đều hi vọng Diệp Húc có biện pháp giải quyết vấn đề khó khăn trước mặt.
Mặc dù, bọn họ hiểu được cơ hội rất là mong manh.
Bởi vì, số lượng độc nhân thật sự nhiều lắm.
...
Nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên.
Hoa Đà: Thế mà lại làm cho mười mấy vạn người trúng loại độc này, quả thực quá mức dọa người.
Đội Trưởng Đội 5: Chúa Cứu Thế đại nhân có năng lực giải độc, nhưng, muốn cứu mười mấy vạn người, chỉ sợ cũng cực kỳ khó khăn.
Thiên Cổ Đệ Nhất Đế: Vì ngăn độc nhân không tiếp tục khuếch tán, khi tất yếu, chỉ có thể chôn giết toàn bộ mười mấy vạn người.
Tiểu Đương Gia:... Chôn giết?
Hồng Hướng Dương: Tần Thủy Hoàng đại kia đang nói láo, trên người hắn nhất định có giải dược.
Hồng Hướng Dương: Thậm chí, giết hắn rồi, độc nhân có thể nổi điên hay không cũng không dám chắc.
Đội Trưởng Đội 5: Sợ rằng sẽ không đơn giản như vậy.
Thủ Khoa Toàn Khóa: Chúa Cứu Thế đại nhân nhất định sẽ có biện pháp giải quyết.
...
La Hạo ở trên không trung vừa từ chối mấy cái, thấy đám người Diệp Húc không có ý buông mình ra, không khỏi quát lớn: "Làm sao, các ngươi không tin lời nói của ta?
Đã như vậy..."
Lúc này, cuối cùng Diệp Húc cũng mở miệng, nói: "Ngươi phải chết!
Về phần, cứu mười mấy vạn dân chúng, có quá nhiều phương pháp.
Ví dụ như..."
"Để cho tất cả độc nhân đều chạy tới nơi này! " hai tròng mắt Diệp Húc lóe lên tinh mang, thản nhiên nói với La Hạo.
Lúc này đầu La Hạo trầm xuống, chợt bất tỉnh.
"Xoạt!"
Lập tức, tất cả đám độc nhân vốn là đang du đãng khắp nơi, cắn xé và gào thét, đều dừng lại động tác trên tay.
Xoay người, đồng thời chạy như điên về phía mảnh đất trống ở Lư Châu.
Kết đội thành quần, giống như cùng trở về sào huyệt.
Bụi đất tung bay, cỏ cây lung lay, mặt đất rung động.
"Đông đông đông!"
Thời gian trôi qua, xung quang chỗ đất trống ở Lư Châu càng ngày càng nhiều người đi tới, từ xa nhìn lại đông nghịt một mảnh, căn bản không thể nhìn thấy tới cuối, tràng diện cực kỳ hoành tráng!
Hồi lâu, sau khi không còn độc nhân chạy tới.
Diệp Húc âm thầm mở ra Thiên Đạo Chi Quang, nhanh chóng khôi phục năng lượng trong cơ thể.
Sau một lúc lâu hắn mới cất cao giọng nói: "La Hạo, ngươi đã có thể tỉnh lại."
Vừa dứt lời, La Hạo liền khôi phục tỉnh táo, sau khi hắn thấy vô số độc nhân xung quanh, đầu tiên là sửng sốt, sau đó hoảng sợ nói: "Ngươi làm cái gì đối với ta?"
Diệp Húc chưa trả lời, chẳng qua là trầm giọng quát: "Tất cả ngã xuống!"
"Oong!"
Lập tức, một luồng hơi thở mạnh mẽ, bá đạo đến cực điểm, hóa thành một luồng sáng tím mà mắt thường có thể thấy được, cấp tốc khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Bá Đế Sắc Bá Khí, lên!
"Bùm!"
"Bùm!"
"Bùm!"
Trong phút chốc, mười mấy vạn độc nhân vốn là còn đang không ngừng đung đưa thân thể, không một kẻ nào may mắn thoát khỏi, đồng loạt ngã trên mặt đất, đảo cặp mắt trắng dã, không thể nhúc nhích.
Bụi mù nổi lên bốn phía, những tiếng ầm ầm không ngừng vang lên!
Vào giờ khắc này, Diệp Húc liền như hóa thân thành đế chủ khí phách vô song thiên hạ!
Bá đế vừa xuất hiện, thiên hạ đều phải quỳ lạy!
Cho dù là yêu tà, quỷ vật cũng không ngoại lệ, huống chi là độc nhân?
Cả hiện trường yên lặng như tờ!
Diệp Húc dùng ánh mắt cực kỳ bình thản, quét mắt liếc mắt bốn phía, giống như đế vương quan sát núi sông, để lộ ra khí phách tối cao.
Hồi lâu, mới thu hồi ánh mắt.
Ngay tại lúc đó, năng lượng tiêu hao, đều bị Thiên Đạo Chi Quang khôi phục tới đỉnh phong.
"Đi đi, giải độc!"
Đa Trọng Ảnh Phân Thân thuật!
Diệp Húc dứt lời, vô số "Diệp Húc" khó có thể đếm rõ đột nhiên xuất hiện ở hiện trường, cũng nhanh chóng đánh ra một chưởng về phía nhóm độc nhân té trên mặt đất.
"Ầm ầm!"
"Ầm ầm!"
"Ầm ầm!"
Lập tức, từng sợi máu đen, chậm rãi chảy ra từ vết thương trên người đám độc nhân.
Lúc cứu xong một độc nhân cuối cùng, tất cả "Diệp Húc " đồng thời hóa thành một trận sương khói.
Mà La Hạo vốn là trôi lơ lửng ở không trung, cũng rơi xuống mặt đất, đau đớn khiến cho hắn khôi phục một tia thanh minh từ trong nỗi khiếp sợ.
Kinh hãi nói: "Mới vừa rồi đó là Haoshoku Haki?
Còn có Đa Trọng Ảnh Phân Thân thuật?
Đến tột cùng thì ngươi là ai?
Đến tột cùng thì nơi này là cái thế giới gì!"
La Hạo lần nữa lâm vào trong hỗn loạn.
Diệp Húc chưa trả lời hắn, bởi vì, Đa Trọng Ảnh Phân Thân thuật đã đã tiêu hao hết tất cả năng lượng của hắn, hắn không muốn phí sức lực.
Thậm chí, nếu như không phải là vẫn mở ra Thiên Đạo Chi Quang, nếu như đám người Quách Tương không ở bên người, sợ rằng lúc này hắn đã sớm mệt mỏi ngã trên mặt đất.
Bởi vì, ở trước mặt mỹ nữ, tuyệt đối không thể để lộ rằng chính mình không được!
Thầm nghĩ trong lòng: Khó trách Đa Trọng Ảnh Phân Thân thuật sẽ bị liệt vào danh sách cấm thuật, tác dụng phụ lớn như thế, đoán chừng cũng chỉ có cái đồ biến thái như Naruto mới có thể thi triển một cách hoàn mỹ.
Diệp Húc cố gắng giữ vững thái độ thoải mái, nói: "Tương Nhi, ngươi giết hắn đi."
Quách Tương đã sớm bị thuyết phục ở dưới vẻ khí phách mà Diệp Húc thể hiện ra.
Mạnh mẽ!
Bá đạo!
Đẹp trai!
Nàng, đã trở thành fan thiếu não của Diệp Húc mất rồi!
Hôm nay, nghe được lời Diệp Húc nói, thân là fan thiếu não nàng tuyệt đối sẽ ủng hộ vô điều kiện!
Giơ tay lên, huy kiếm!
"Vụt!"
Máu tươi văng khắp nơi, đầu người lăn xuống.
La Hạo, đã chết!
Ngay tại lúc đó, nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên vang lên một trận âm thanh lanh lảnh.
"Ting!"
"Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ, chém giết xuyên việt giả La Hạo."
"Chúa Cứu Thế đạt được 5000 điểm tích lũy "
"Quách Tương đạt được 5000 điểm tích lũy."
"Bao Chửng đạt được 3000 điểm tích lũy."
"Hinamori Amu đạt được 2000 điểm tích lũy."
Đội Trưởng Đội 5: Chúa Cứu Thế đại nhân, ngài thật sự đã làm cho ta mở rộng tầm mắt thêm một lần nữa rồi.
Ta Muốn Làm Hokage: Không hổ là Chúa Cứu Thế sư phụ, nhanh như vậy đã có thể thoải mái thi triển Đa Trọng Ảnh Phân Thân thuật.
Cho Ta Chút Mặt Mũi: Cho dù là xuyên qua hệ thống trực tiếp, ta cũng có thể cảm nhận được khí phách đáng sợ này.
Cho Ta Chút Mặt Mũi: Giống như đế vương, làm cho người ta sợ hãi! Sợ rằng, Chúa Cứu Thế đại nhân đã khiến cho khí phách xảy ra biến hóa nào đó! Chúa Cứu Thế đại nhân, thật là quá thần kỳ.
Thiên Cổ Đệ Nhất Đế: Nếu như Chúa Cứu Thế đại nhân sinh ở thời đại bảy nước của ta, như vậy, chỉ dựa vào một mình hắn cũng đủ để trở thành bá chủ của cả bảy nước!
Hồng Hướng Dương: Các ngươi có nhớ Chúa Cứu Thế đã nói gì không, thực lực hiện giờ của hắn còn chưa bằng một phần vạn kiếp trước!
Hồng Hướng Dương: Một phần vạn thực lực, liền đã mạnh như thế này, ta chỉ có thể một câu nó để biểu đạt tâm trạng lúc này, mẹ kiếp!
Ta Là Vương Tử: Mẹ kiếp! + 1.
Hoa Đà: Mẹ kiếp! + 2.
Optimus Prime: Mẹ kiếp! + 3.
...
Esdeath không nói gì, nhưng, đôi mắt của cô thoáng lóe lên tia sáng, chắm chú nhìn Diệp Húc.
Hiển nhiên, cô cũng bị tràng diện lúc trước hoàn toàn chấn động đến.
...
Ở dưới sự giúp đỡ của Thiên Đạo Chi Quang, cuối cùng Diệp Húc cũng đã khôi phục chút, liếc nhìn dân chúng té trên mặt đất.
Lên tiếng nói: "Nhiệm vụ đã hoàn thành, chúng ta đi thôi."
Bao Chửng ở một bên rốt cuộc lấy lại tinh thần rồi, vội nói: "Xin Chúa Cứu Thế đại nhân chờ một chút."
"Còn có chuyện gì sao? " Diệp Húc nghi ngờ hỏi.
"Cái kia... Có thể xóa đi vết sẹo trên trán ta được không? " Bao Chửng cẩn thận nói.