Cừa mở ra, giáo sư Tống đích thân mở cửa, người không biết gia cảnh ông già này không nhiều, vợ chết sớm, con gái thì gả xa, chỉ có một mình thui thủi. Mở cửa thấy ba chàng trai đứng như tượng, ông gia hơi bất ngờ rồi cười mời vào nhà.
"Đừng khách khí, cứ ngồi đi ... Đợi chút, tôi đun nước sôi, sinh viên tới chỗ tôi không ít, có điều bốn năm chưa từng thấy các cậu tới ... Ha ha ha, đúng là khách quý."
Tống Thành Dương bật ấm đun nước, hành động hơi chậm chạp, ngồi xuống ghế sô pha phòng khách. Cái phòng khách này cũng không giống phòng khách, bốn phía là giá sách, bàn đặt đống tư liệu, rõ ràng đang làm việc. Giáo sư Tống thong thả dọn dẹp, thái độ không coi họ là sinh viên, giống bạn tới thăm.
Không khí hài hòa làm ba anh em bứt rứt, vốn tính tới mọi tình huống rồi, bao gồm bị đuổi đi, đóng cửa không tiếp, khinh bỉ, thậm chí chửi mắng. Đó là tập hợp kinh nghiệm tiếp xúc với giáo viên của họ, ba anh em đang chuẩn bị so xem ai vô sỉ hơn, không ngờ ông già hiền hòa như thế, làm cả bụng tức không phát tiết được.
Đồng thời trong lòng ba người cũng bình tĩnh hơn, nhìn bài trí trong phòng, nhà cũ mấy chục năm trước rồi, cửa chống trộm chẳng có, tường vôi, mặt tường chẳng mịn. Ghế sô pha loại bọc vải, trong hẳn là mút cứng, TV thì hiệu Phi Dược trong truyền thuyết, đủ bán đồ cổ. Lại nhìn ông già, tuy tinh thần còn tốt, nhưng rõ ràng gần đất xa trời rồi, tay hơi run.
Giờ sao, chẳng lẽ ba chàng trai hè nhau bắt nạt ông già à, tổn hại thanh danh lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play