Vương Hoa Đình sửng sốt, ba anh em này ai nấy đều khác người, Tư Mộ Hiền vốn bình thường thường nhất, giờ cũng dính chút thói xấu của hai người kia, lúc nào cũng thích làm chuyện mới lạ. Nếu ngay cả sơ thẩm mà cũng bị trả về thì phiền rồi, nhưng người cô lo lắng không phải là Tư Mộ Hiền mà là hai tên kia, nói không chừng gây ra chuyện gì đó.
Nghĩ vậy Vương Hoa Đình đứng bật dậy, Đinh Nhất Chí hỏi gì cô cũng không trả lời, vội vàng rời khỏi phòng học, tới thẳng văn phòng khoa ở tầng 3. Lúc này trong khoa đang họp, cô nhìn qua khe cửa, không chỉ giáo viên trong khoa còn có cả mấy lãnh đạo trường, cô không dám quấy nhiễu.
Rón rén xuống lầu, nhưng cô không còn tâm tư quay về lớp nữa, lòng rối loạn, lấy di động ra gọi cho Đơn Dũng. Càng bực hơn nữa là điện thoại vừa reo đã bị ngắt rồi, làm cô thiếu chút nữa ném cả điện thoại.
Đang định quay về thì ánh mắt vô tình nhìn thấy hai anh em kia đang ngồi dưới bức tượng nhà tư tưởng, định an ủi vài câu. Dù sao khi ở xã Tróc Mã, mọi người chiếu cố cho nhau thành thói quen, tới gần, liền nghe thấy họ thương lượng ...
"Mẹ nó, là thằng chó nào chơi chúng ta, đợi tôi tra ra, tôi cho hắn biết mặt, tôi dẫn đội thành quản của cha tôi tới, đánh cho hắn liệt giường luôn." Lôi Đại Bằng chửi bới.
"Có tác dụng không? Nếu có tôi cũng lấy đồ chơi xông lên." Tư Mộ Hiền vặn, cách giải quyết vấn đề của Lôi Đại Bằng chỉ có một, đánh chết mẹ bọn nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT