Hiện giờ tình hình sáng tỏ, đối với Vương Hoa Đình, Lôi ca công khai theo đuổi cô, lớp trưởng thầm yêu cô, nhưng bí thư thích Đơn Dũng, mà trong lòng Đơn Dũng lại không quên được con gái út của Tả Lão.
Quan hệ rất loạn, có điều là người ngoài, Tư Mộ Hiền và Lưu Thúy Vân ngậm chặt miệng.
Tâm sự trong lòng không đưa lên mặt không nhìn ra, bề ngoài càng loạn, nhãn quang Tả Lão đúng là chính xác, nhìn một cái biết ngay Lôi ca là người biết tự tìm thú vui. Từ sau khi cướp sách đẩy Đơn Dũng xuống bếp để làm giáo viên thay, hắn càng ngày càng nhập vai. Trên lớp giảng bài ra sao chưa nói, chứ cứ tan học thì cùng bọn trẻ con chơi hăng lắm. Đầu tiên là nhập ruột xe từ thành phố về, làm mấy sợi dây cao su, rủ Lưu Thúy Vân dẫn đám con gái chơi nhảy dây. Còn về phần đám con trai cũng có trò chơi, dựng bia tập bắn ở sân, mỗi đứa một cái ná tập bắn vỏ trúng. Bằng vào thiên phú dị bẩm của Lôi ca, muốn trấn áp quần hùng không khó, đám trẻ con sùng bái hắn vô cùng.
Chẳng bao lâu Lôi ca thành vua biển, còn chó gà lợn trong thôn bị ná họa hại không ít.
Đơn Dũng cũng không rảnh rỗi, trước tiên là xây lại tường bao, sau đó lại dẫn người đi sửa sang lại nhà vệ sinh lộ thiên, sau đó mượn cối đá ở trong thôn, dựng một cái giá bóng rổ đơn giản, lấy vôi vẽ sân bóng, nhờ anh em khoa thể dục mang cho mấy quả bóng rổ. Thế là càng vui, bọn trẻ con không chạy chơi khắp núi nữa, tụ tập ở sân bóng, đôi khi chơi muộn quá còn ăn chực của giáo viên.
Loạn thì loạn, nhưng bao năm rồi chưa náo nhiệt như vậy, Đơn Trường Căn và số ít giáo viên già trong trường nhìn thấy, lòng vui vẻ, ngày càng thích không khí bừng bừng sức sống này.
Người trong thôn cũng nhận ra chuyển biến tốt đẹp, ít nhất trước kia nếu không phải trong giờ học muốn tìm con cái trong nhà là gần như không thể. Giờ thì tốt rồi, cứ đến trường đảm bảo thấy chúng nô đùa ở đó.
Thời gian dần trôi đi trong vui vẻ, huyên náo, dần dà đã qua một tháng. Mặc dù quan hệ mọi người trong mắt Tư Mộ Hiền rất vi diệu, có điều may mà lớp trưởng chiếu cố đại cục, Lôi Đại Bằng đơn thuần, Đơn Dũng thì tâm cơ thâm trầm, Vương Hoa Đình càng khôn khéo, cho không xảy ra chuyện gì cả.
Sau khi thi hết kỳ là tới kỳ nghỉ thu hoạch chỉ ở đây mới có, nghỉ một cái là năm ngày, đám học sinh đợi kỳ nghỉ, mấy thực tập sinh ở quê lâu ngày cũng mong về thành phố. Chỉ có Lôi Đại Bằng quấn lấy Đơn Dũng đòi tới Lư Viên chơi, Lôi ca xuống quê chơi quá đã, ngay cả nhà cũng không muốn về nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT