Có điều Đơn Dũng quá hiểu Lôi đệ nên bình thản phủi cơm trên vai, múa cái que gọt từ cành cây trong tay, cười nói :" Cậu không thấy mình thông minh quá muộn à, tôi xong hết rồi mới biết, không hề giống Thiên Lôi, có phải bị chuyện gì quấy nhiễu không?"
"Đúng đấy, em bị tình cảm quấy nhiễu, trí thông minh tụt xuống." Lôi Đại Bằng ngồi bịch xuống bên bếp khẽ thở dài:
Lưu Thúy Vân biết Lôi Đại Bằng ám chỉ ai, trao đổi ánh mắt với Tư Mộ Hiền, nhìn về phía Vương Hoa Đình. Vương Hoa Đình tức giận ngực phập phồng, có chàng trai yêu thích không phải là chuyện xấu, nhưng có một thằng ngốc thích mình, lại còn trực tiếp đeo trên miệng, nói ra trước mặt bao người, làm cô tức tới muốn đạp cho hắn một cái.
Cô len lén liếc mắt nhìn Đơn Dũng, ánh mắt bỡn cợt của Đơn Dũng cũng đang nhìn cô, cảm giác tim nhói một cái, không cần nói cũng biết, lại dụ dỗ Lôi Đại Bằng nói linh tinh.
Mắt liếc qua, Đơn Dũng tựa đồng cảm:" Anh hiểu, anh rất hiểu, vậy cậu mau phát triển tình cảm đi, nhanh chân mới tới trước được."
"Đương nhiên rồi, tình cảm lẫn lý tưởng đều không thể bỏ lỡ." Lôi Đại Bằng nói một câu văn vẻ, ngay cả bản thân hắn cũng thấy thiếu tự nhiên:
Phì, Tư Mộ Hiền đã cắn răng rồi, tiếng cười vẫn phun ra từ mũi, Lưu Thúy Vân cũng nhịn cười tới mặt mày khó coi vô cùng, chỉ lớp trường không cười, có chút hậm hực. Xấu hổ nhất là Vương Hoa Đình, may mà Lôi ca còn biết thương hương tiết ngọc, thấy sắc mặt cô không tốt, không dám nói nữa :" Đản ca, không nói chuyện này ... Chúng ta nói chuyện ăn đi, anh thực sự làm cái đó à?"
"Đương nhiên, món ăn đó anh luyện bao năm, chỉ là nguyên liệu khó kiếm, nơi này không có ô nhiễm môi trường, nhiều vô số."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play