Chẳng cần đoán Đơn Dũng cũng biết Lôi Đại Bằng vì bám theo Vương Hoa Đình mà tới tới đây, cười không vạch trần. Tư Mộ Hiền và Lưu Thúy Vân đi tới chào Đơn Dũng, trong ánh mắt có chút thương hại cùng ngưỡng mộ, tựa hồ Đản ca rơi vào cảnh này làm người ta thở dài tiếc nuối. Lớp trưởng Đinh Nhất Chí đứng cùng nhóm chủ nhiệm Khoa nói gì đó, Vương Hoa Đình muốn tới, lại ngại không tới, đến khi Lôi Đại Bằng gọi, cô mới thong thả tới bên này, nhìn Đơn Dũng toàn thân đầy bùn đất cùng với cái tường xây dở, khiến cô không biết mở miệng ra sao.
"Bí thư không phải tới đây giám sát tôi chứ?" Đơn Dũng hỏi trước”
Nói giám sát thì không tới mức, nhưng đến xã Tróc Mã là do cô ra sức tiến cử, cô chưa giải thích thì đã có người nói thay, Lôi Đại Bằng nghiêm nghị nói :" Giám sát chứ còn sao nữa, anh thích gây họa, đừng có mà tới trường người ta đảo lộn hết cả, trường học không cách nào ăn nói. Bọn em cùng tới giám sát anh lao động cải tạo."
"Chà Nhị Lôi, còn cả các bạn nữa, tôi tới đây để giúp chú tôi thôi, không cần lo thế đâu, tối nay đi rồi, mọi người cứ tự tiện." Đơn Dũng đi rửa tay, cầm chổi đi luôn:
Thế là mọi người lúng túng nhìn nhau, xấu hổ hết sức, Vương Hoa Đình định giải thích, nhưng bị vẻ mặt lạnh băng của Đơn Dũng làm không nói nổi, tức lên lườm Lôi Đại Bằng. Lôi Đại Bằng còn cuống hơn, chạy đuổi theo Đơn Dũng cười nịnh ngăn lại :" Đừng đừng Đản ca, bọn em còn không phải vì anh mà tới sao? Anh không ở đây thì ai tới làm gì? Vốn định tới Vũ Hương, em hỏi mẹ nuôi, biết anh ở đây, nên thay đổi địa điểm. Còn là do bí thư chi đoàn ra sức tiến cử với chủ nhiệm khoa, tốn nhiều công sức lắm mới liên hệ được ... Anh nói xem anh đi một cái, không phải bọn em mù cả sao, còn mong đi theo anh mấy ngày, nếu không nơi nghèo thế này, bọn em tới làm gì?"
Lời nói thật bị ép ra rồi, Đơn Dũng ngạc nhiên quay đầu nhìn Vương Hoa Đình, Vương Hoa Đình không nói nhiều, song nở nụ cười. Đơn Dũng không hiểu thâm ý trong mắt cô, ném chổi cho Lôi Đại Bằng: " Ngẩn ra đó làm gì, làm việc đi."
"Cái gì? Em vừa mới xuống xe đã bắt em làm việc à?" Lôi Đại Bằng khó chịu:
"Tất cả cùng làm, dọn dẹp phòng ốc, ở nơi này đều phải tự mình làm lấy, nếu không buổi tối ra đường mà ở." Đơn Dũng vẫy tay gọi, mấy người tới phòng giáo vụ lấy chổi, xẻng hót rác, đi lên tầng ba khu phòng học.
Khu phòng học này được xây dựng không tệ, nghe nói là khi phổ cập giáo dục lớp 9, một nhà giàu đã quyên tiền xây dựng. Có điều chỉ đẹp cái mã ngoài thôi, đẩy gian phòng lâu năm không ai ở, úi da, mạng nhện thành mảng, bụi dày cả tấc, trong phòng bàn ghế gãy hỏng vứt bừa bãi. Mấy vị vừa xuống xe bàng hoàng, ai mà ngờ điều kiện gian khổ tới mức này chứ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT