"Vậy phải nói là tin tức nào, nhớ anh ấy thì tới nhà anh ấy ăn là được, có điều lúc này thì không được." Lôi Đại Bằng rất thành thật :" Vừa mới xảy ra chuyện, tâm tình anh ấy hẳn không tốt, mẹ nuôi tôi lợi hại lắm, anh ấy sợ tôi lỡ miệng, không cho tôi đi tìm ... Hôm qua gọi điện thoại, rủ đi câu cá, anh ấy nói không có hứng."
Giọng rất là bực tức, xem ra tâm tư Lôi ca đặt ở chơi bời, không phát hiện thâm ý của Vương Hoa Đình. Vương Hoa Đình tựa như thuận miệng hỏi:" Vậy anh ấy thực tập ở đâu?"
"Chuyện này làm sao tôi biết?"
"Vừa rồi cậu khoác lác mẹ anh ấy là mẹ nuôi cậu, anh ấy là anh nuôi cậu, anh nuôi thực tập ở đâu cũng không biết à?"
Nói rồi phất tay bỏ đi, Lôi Đại Bằng cuống lên đuổi theo :" Này, này, đợi đã, tôi biết, tôi biết."
Vương Hoa Đình quay đầu, Lôi Đại Bằng gãi đầu gãi tai, rồi ý tưởng lóe lên, nói :" Thông thường mà nói, nơi nào có đồ ngon, hiếm có, anh ấy sẽ tới đó, cụ thể ở đâu à? ... Gọi điện thoại là biết."
"Gọi điện thoại thì tôi còn hỏi cậu à? Không hỏi mà biết mới là giỏi." Vương Hoa Đình cố ý nói, giờ cô cũng đã mò ra cách nói chuyện với Lôi Đại Bằng rồi, hỏi bình thường thì hắn trả lời kỳ quái, hỏi càng ly kỳ thì hắn trả lời càng bất ngờ, hơn nữa cô không muốn để Đơn Dũng biết là cô muốn biết:
Đúng là không làm khó được Lôi Đại Bằng, Lôi ca vỗ đầu nói một câu hỏi mẹ nuôi là biết, sợ mất đi cơ hội hẹn hò với mỹ nữ, hắn rút di động ra hỏi ngay :" Mẹ nuôi ... Nhớ con không? Mẹ không nhớ à? ... Thế thì con nhớ mẹ ... Anh con đâu, không đi thực tập à? ... Anh ấy đi đâu thực tập? ... Ồ, con biết rồi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT