Món ăn này đúng là có phong phạm hoàng gia, rất vàng, vàng rực rỡ, còn xoe, đặt trên khay sứ trắng rất đẹp. Không ngờ Tống Tư Oánh phì cười:" Bảo sao người ta gọi anh là Đản ca, trứng gì cũng làm ra được, đây là trừng gì thế."
"Trứng của hoàng đế." Lật Tiểu Lực nghiêm mặt nói, cả đám ngây một giây cười phun nước bọt.
"Ê, ê, đừng đùa, mỗi người một quả, nói cho tôi biết mùi vị." Đơn Dũng kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Nhị Béo.
Nhị Béo nhìn trái nhìn phải bình luận:" Đản ca, mùi thơm có vẻ hơi kém."
"Thơm có nhiều loại lắm, thơm ngào ngạt cũng là thơm, thơm thoang thoảng cũng là thơm, thơm không lộ cũng là thơm, ngửi được mùi thơm không phải thơm, cảm nhận được mùi thơm mới là thơm."
Câu này của Đơn Dũng e là khách ngồi đây không mấy ai hiểu, chỉ có Diệp Tử hơi cau mày, thật là bác đại tinh thâm, có nơi tụ tập đám tham ăn này, không sợ thôn nghỉ dưỡng không hưng thịnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play